Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó, anh lấy bút và giấy viết bùa ra, vẽ mấy lá bùa trấn tà rồi đưa cho Nghiêm Lập Tân một tờ, giữ lại cho mình hai tờ.

Chiều đến, họ lần lượt đến chào tạm biệt, Ngô Bình cũng về theo.

Sau khi sắp xếp cho Trương Lệ về khách sạn, Ngô Bình nghỉ ngơi một lúc rồi bắt đầu ngồi thiền, mãi đến mười một giờ đêm anh mới đến hoa viên Đạt Thông.

Anh đến bên cạnh tấm thai đá, nói: “Lát nữa mày giấu bớt khí tức để dụ Quỷ Mẫu đó hiện thân”.

Thai đá đồng ý, lập tức giấu bớt khí tức.

Qủa nhiên, chưa đầy mấy phút, một luồng gió tà ma liền thổi đến, dường như nhiệt độ không khí đang giảm xuống.

Ngô Bình dùng phép nhìn thấu vạn vật thì nhìn thấy một luồng sáng đen bay vào trong khu dân cư, hướng về phía nhà họ Nghiêm. Anh bỗng vung tay, một lá bùa liền bay lên không trung, hướng về luồng sáng đen đó.

“Ầm”.

Lá bùa vừa chạm vào luồng sáng thì lập tức nổ tung, luồng sáng đen bị chấn động thì quay đầu chạy về phía hồ nhân tạo.

Chớp mắt, luồng sáng đen đã ập lên người Ngô Bình, anh lập tức cảm thấy lạnh thấu xương nên liền gọi ngay: “Thai đá”.

“Ầm”.

Một luồng chính khí mạnh mẽ khống chế luồng khí đen đó, Ngô Bình cũng cùng lúc thi triển bùa Vạn Phật Trấn Yêu, một bàn tay vàng giáng mạnh xuống, đánh cho luồng sáng đen hét lên thảm thiết.

Luồng sáng đen ngưng tụ thành hình dáng một người phụ nữ, diện mạo vô cùng xinh đẹp, chỉ có đều đôi mắt của cô ta lại tràn đầy sự oán hận nhìn Ngô Bình chằm chằm.

Ngô Bình thấy cô ta mặc đồ thời xưa thì hét lên: “Cô là Quỷ Mẫu sao? Tại sao lại bám riết lấy Nghiêm Lập Tân?”

Quỷ Mẫu cố hết sức muốn thoát ra, nhưng trước sự khống chế kép từ thai đá và Ngô Bình, cô ta không thể nào động đậy được. Có vẻ như Quỷ Mẫu biết mình không thể chạy trốn được nên nét oán hận trên mặt cũng biến mất, cô ta nói: “Ông ta là người đã thả ta ra, trong tay ông ta còn có một cái bình, bên trong có linh hồn của con gái ta, ta muốn cứu con gái ta ra”.

Ngô Bình ngây ra: “Con gái cô? Tại sao không trực tiếp nói cho Nghiêm Lập Tân biết?”

Quỷ Mẫu: “Sau khi Nghiêm Lập Tân biết ta là Quỷ Mẫu thì bắt ta làm việc cho ông ta, ông ta nói đợi ông ta đủ giàu có thì sẽ trả con gái lại cho ta”.

Ngô Bình nhìn Quỷ Mẫu, anh biết Quỷ Mẫu không có lý do gì phải nói dối, thế là anh hỏi: “Nghiêm Lập Tân bảo cô làm gì?”

Quỷ Mẫu: “Ông ta bảo ta ăn cắp cổ vật và tiền bạc, lúc đầu ta đã làm theo, nhưng ông ta lại thất hứa hết lần này đến lần khác. Trong lúc tức giận, ta đã trở mặt với ông ta, lấy hết toàn bộ tài sản của ông ta. Ông ta rất tức giận, mời thiên sư của Long Hổ Sơn đến đấu phép với ta, kết quả bị ta đánh trọng thương”.

Ngô Bình: “Tại sao cô không cứu con gái mình luôn?”

Quỷ Mẫu: “Ta không thể chạm vào cái bình đó, hơn nữa, ông ta đã giấu cái bình đi, ta vốn dĩ không biết ở đâu”.

Ngô Bình không ngờ sự việc lại phức tạp đến thế, anh nói: “Vậy nên cô đã bám riết lấy ông ta, khiến việc làm ăn của ông ta càng ngày càng sa sút sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK