Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình nhìn người đàn ông nói: “Tôi hỏi ông, mấy năm nay ông đã gạt bao nhiêu người, lừa bao nhiêu tiền rồi?”

Ngụy Báo đã sợ đến mức tè ra quần, ông ta run giọng nói: “Thưa cậu, mấy năm nay tôi đã gạt hơn một trăm người, lừa khoảng ba bốn mươi triệu tệ”.

Ngô Bình: “Vốn dĩ tôi nên cho ông chết, thế nhưng ông trời có mắt đấy, tôi cho ông một cơ hội sống. Ông nghe cho kỹ, tôi muốn ông trả lại hết số tiền ông đã gạt cho những người bị hại trong vòng một năm. Nếu thiếu một phân tiền hay trả thiếu một người, ông không giấu được tôi đâu, đến lúc đó tôi ra lệnh một tiếng, ông chắc chắn sẽ rơi đầu”.

Đứng trước khí thế của Ngô Bình, Ngụy Báo có cảm giác đang đứng trước quỷ thần, ông ta cực kỳ sợ hãi, khóc nói: “Nhất định, nhất định”.

Ngô Bình nói với Hoa Giải Ngữ: “Cho người giám sát, nếu ông ta không làm được thì giết”.

Hoa Giải Ngữ nói: “Vâng!”

Giải quyết xong chuyện này, Ngô Bình dẫn bố mẹ ra khỏi trung tâm thương mại, anh hỏi: “Bố, bố mẹ còn đi du lịch không?”

Ngô Chấn Đông cười khổ: “Không đi nữa. Con bày trận thế nào cũng dọa người quá đấy, bố mẹ vẫn nên về nhà thì hơn”.

Ngô Bình: “Bố mẹ, hay là đến chỗ con làm việc đi dạo, phong cảnh bên đó cũng khá đẹp”.

Ngô Chấn Đông nói: “Vậy cũng được, bố cũng muốn xem thử nơi làm việc của con trai mình thế nào”.

Thế là cả nhà lên máy bay quay về trụ sở Thiên Long.

Về đến Thiên Long, Ngô Bình bảo Hoa Giải Ngữ dẫn bố mẹ đi dạo ở các điểm có phong cảnh đẹp. Trụ sở thiên Long dựa núi giáp sông, diện tích rất lớn, phong cảnh bên trong đẹp và nhiều hơn các danh lam thắng cảnh, Ngô Chấn Đông và Trương Lệ rất thích nơi này.

Đi đến cạnh đài phun nước, Ngô Chấn Đông nhỏ giọng hỏi: “Cháu gái, có phải con trai tôi làm quan chức không?”

Hoa Giải Ngữ cười nói: “Bác Ngô nói thế cũng không sai”.

Ngô Chấn Đông rất tò mò: “Cháu gái gái, con trai tôi làm chức gì thế?”

Hoa Giải Ngữ nói: “Dưới trướng của Long chủ có bảy tám nghìn người, cấp bậc chính thức của anh ấy cao hơn chủ tịch tỉnh một chút”.

Ngô Chấn Đông cực kỳ ngạc nhiên: “Còn cao hơn chủ tịch tỉnh à?”

Hoa Giải Ngữ nói: “Vâng”.

Ngô Chấn Đông “chậc chậc” vài tiếng khen ngợi: “Tiểu Bình đúng là có tiền đồ”.

Ở một bên khác, Ngô Bình đang nghiên cứu loại thuốc di truyền được đem về từ dưới đáy biển, anh lấy một lọ thuốc có nhãn “SSS” để quan sát dược tính của nó. Anh phát hiện thuốc này có hoạt tính rất mạnh, có thể tiến hóa gen người đến một hướng đặc biệt nào đó.

Dĩ nhiên tác dụng phụ của loại thuốc di truyền này cũng

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK