Anh liếc Thần Phá Tiêu một cái, dẫn đầu bước vào cánh cửa, đi đến đoạn thứ ba của con đường Chân Thánh.
Đoạn thứ ba rõ ràng rộng hơn một chút, mặt đường cũng biến thành những tấm thạch anh sáng lấp lánh, bề ngoài còn có hoa văn mờ nhạt.
Thần Phá Tiêu cũng tiến vào, đi đằng sau cách Ngô Bình cũng không xa. Ngô Bình quá mạnh, đi theo anh an toàn hơn tự mình thăm dò rất nhiều.
Ngô Bình cũng không để ý đến anh ta, nhanh chóng tiến về phía trước. Thần Phá Tiêu ở đằng sau nói: "Anh Lý, nghe nói anh đến từ thế giới Thái Thanh?"
Xem ra, anh cũng đã tìm hỏi về tôi rất nhiều, Ngô Bình nói.
Thần Phá Tiêu cười ha ha nói: "Trương Ưng Thiên, Trương Ngọc Hoàng và anh Lý đều là thiên kiêu đứng đầu nên đương nhiên tôi phải hết sức chú ý rồi. Biết người biết ta, mới sẽ không mắc sai lầm".
Ngô Bình: "Tôi gặp Trương Ưng Thiên nhưng vẫn chưa gặp Trương Ngọc Hoàng, anh có gặp hắn rồi à?"
Thần Phá Tiêu cười ha ha đáp: "Hắn muốn tiến vào đoạn thứ hai, bị tôi đánh bị thương nặng bèn quay về đoạn đầu".
Ngô Bình: "Tôi và hắn có chút xích mích, anh đánh đúng rồi đó".
Thần Phá Tiêu cười to: "Lần sau gặp được, tôi chắc chắn sẽ trói hắn lại đưa đến trước mặt anh Lý để anh giải quyết".
Trên đường không có chuyện gì, Ngô Bình bèn hỏi: "Gia tộc của anh có ba cao thủ kỷ nguyên thì đúng là hiếm thấy".
Thần Phá Tiêu: "Tổ tiên của tôi là một vị Thánh Hoàng nên có chút vốn liếng. Sau này, gặp được cơ duyên, lão tổ nhà tôi đã bước vào được hàng ngũ của các cao thủ kỷ nguyên. Dưới sự giúp đỡ của ông ấy, lại có thêm hai người lớn trong nhà lần lượt đột phá".
Ngô Bình hỏi: "Gia tộc như nhà họ Thần các anh chắc hẳn là có rất nhiều nhỉ?"
Thần Phá Tiêu: "Có rất nhiều thế gia kỷ nguyên, nhà họ Thần tôi cũng coi như mạnh. Đương nhiên mạnh nhất vẫn là năm gia tộc lớn, nhà tôi không ở trong số đó".
Ngô Bình lại hỏi: "Năm gia tộc lớn mạnh lắm hả?"
Thần Phá Tiêu: "Đương nhiên rồi! Năm gia tộc lớn đều có cao thủ bên trên bát kỷ nguyên trấn thủ. Trong đó có nhà họ Lôi là mạnh nhất, thậm chí họ còn có một vị cao thủ cấp vũ trụ".
Ngô Bình: "Cao thủ bát kỷ nguyên đúng là rất lợi hại. Thế lực cỡ đó, dù là Thần tộc cũng sẽ không dễ dàng trêu vào".
Thần Phá Tiêu: "Thực ra, Thần tộc đã tổn thất rất nặng nề trong đại kiếp kỷ nguyên. Đến kỷ nguyên ngày nay, đã có dấu hiệu lụn bại. Có điều, lạc đà gầy còn hơn ngựa béo. Nó vẫn là bá chủ của vũ trụ này".
Ngô Bình: "Nhân tộc có nhiều gia tộc mạnh như vậy, tại sao không bắt tay với nhau, chung sức chống lại Thần tộc?"
Thần Phá Tiêu khẽ thở dài: "Mọi người đều có sự toan tính của riêng mình. Thực ra, Thần tộc cũng vậy. Nó chia làm rất nhiều thế lực. Đến trình độ như cao thủ kỷ nguyên, thứ họ theo đuổi đã thoát khỏi lợi ích của gia tộc rồi".
Ngô Bình: “Đúng thế, đến cấp bậc của họ rồi thì đều thấy vạn vật rất tầm thường, như thế thì sao có thể để ý đến thiệt hơn của tộc người hay Thần tộc?”