Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuối cùng chiếc xe ngựa cũng đã đi vào địa phận thành Bạch Mã. Bởi vì Tống Tử Sơn cũng có chút tiếng tăm nên lính gác cổng cho đi qua luôn mà không cần kiểm tra.

Xe đi trên đường lớn, Ngô Bình mắt tròn mắt dẹt nhìn xung quanh. Trước mặt anh là vô số tòa nhà cao tầng cứ như khi còn ở Địa Cầu. Trên không trung là những chiếc kiệu bay xinh đẹp có tốc độ cực nhanh.

Không chỉ ở dưới mặt đất mà bên trên thành cũng có một vài vườn hoa hoặc cung điện bay lơ lửng giữa bầu trời. Từng đoàn người tu hành và kiệu bay nối tiếp nhau đi vào những chỗ đó.

Khi đặt chân vào thành Bạch Mã, Ngô Bình có ảo giác như đang trở về thời đại của Địa Cầu.

Tống Tử Sơn cười hỏi: “Cậu thấy nơi này thế nào?”

Anh đáp: “Tốt đấy chứ. Chú Tống, cháu muốn tìm một vị Thần Tiên bằng một bức vẽ có được không?”

Tống Tử Sơn nói: “Nếu chỉ có tranh vẽ thì khó đấy. Cho dù là Thần Tiên có thực lực khá mạnh thì tôi cũng không quen nổi. Nhưng nếu biết được tên người ta thì dễ nghe ngóng hơn”.

Ngô Bình giải thích: “Cháu không biết tên người này, chỉ biết là một nữ tu, thực lực tương đương Đại Đạo Quân, tức là ở giữa Đại Thần và Thần Vương”.

Tống Tử Sơn hết cách nói: “Vậy thì chỉ có thể dò hỏi từ từ thôi”.

Sau khi đi thêm một đoạn, Ngô Bình cáo từ Tống Tử Sơn rồi xuống xe. Anh nhìn theo bóng xe ngựa ngày một xa dần, quyết định đi dạo tìm chỗ ở trước.

Muốn lăn lộn ở Đấu Hư thần vực thì không thể không có tiền. Bước đầu tiên anh muốn kiếm được tiền dùng trong thần vực.

Tống Tử Sơn đã nói tiền tệ thông dụng ở thần vực khác với bên ngoài. Ở đây không có tiền bùa mà dùng thần tệ, bao gồm tiền tệ bình thường, Đại Thần tệ, Thần Vương tệ và Thần Đế Đan.

Thần Đế Đan là đan dược, cũng là một loại tiền tệ. Một viên Thần Đế Đan có thể đổi sang một nghìn năm trăm đồng Thần Vương tệ. Một đồng Thần Vương tệ lại đổi được mười nghìn thần tệ.

Tất nhiên người bình thường không thể dùng tới thần tệ. Bọn họ chỉ dùng tiền vàng, tinh tệ. Chẳng hạn ở thành Bạch Mã, một đồng tiền vàng có thể mua mười cái bánh bao thịt, giá trị không cao lắm. Một đồng lam tinh tệ có thể đổi sang một trăm đồng tiền vàng. Một đồng hoàng tinh tệ đổi được hai mươi lăm đồng lam tinh tệ. Một đồng tử tinh tệ lại đổi được ba mươi sáu đồng lam tinh tệ. Mà một đồng thần tệ có thể đổi được năm mươi đồng tử tinh tệ.

Nói cách khác, một đồng thần tệ có thể đổi được bốn triệu năm trăm nghìn đồng tiền vàng, hoặc là bốn mươi lăm nghìn đồng lam tinh tệ.

Kỳ thực còn có một loại tiền tệ thông dụng khác, đó chính là đan dược. Ngô Bình tìm tới một nhà thuốc xem thử, phát hiện đan dược được bày bán ở đây rất tầm thường, chất lượng không tốt lắm.

Anh lấy ra một chiếc hồ lô đựng Âm Dương Bổ Hồn Đan đã luyện chế từ trước, tổng cộng có hai mươi lăm viên, tất cả đều là đan dược vương phẩm.

Ông chủ thấy anh đi vào thì cười hỏi: “Cậu muốn mua đan dược gì?”

Ngô Bình hỏi ngược lại: “Chỗ các ông có Âm Dương Bổ Hồn Đan không?”

Ông chủ tức tốc tìm kiếm trong danh sách đan dược bên cạnh, nhanh chóng tìm thấy Âm Dương Bổ Hồn Đan: “Loại đan dược này có tác dụng tăng cường thần hồn, ổn định âm dương. Nhưng hiện giờ cửa hàng của tôi không có, nếu cậu cần thì tôi có thể nhập hàng vào”.

Anh đáp: “Âm Dương Bổ Hồn Đan vương phẩm thì bán bao nhiêu thần tệ?”

Ông chủ ngẫm nghĩ một hồi, giá nhập vào loại đan dược này không dưới năm nghìn thần tệ, bèn bảo: “Ít nhất là mười hai nghìn”.


Ngô Bình bật cười: “Mười hai nghìn hả? Hơi đắt rồi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK