Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tốt nhất hãy khai thật ra!”, người phụ trách tức đến mức nghiến răng kèn kẹt: “Đây là trọng lực mạnh gấp cả nghìn lần, cậu không thể qua được!”

Ngô Bình cười mỉa: “Thế chứng tỏ những người thông qua ban nãy không chịu mực trọng lực này, thế của họ là bao nhiêu?”

Người phụ trách không dám trả lời, vì nếu hắn nói thật thì sẽ bị nắm thóp ngay.

Hắn hít sâu một hơi rồi gằn giọng nói: “Giỏi lắm, hi vọng cậu cũng dễ dàng qua được vòng tiếp theo”.

Cuối cùng chỉ có 29 qua được vòng này và Ngô Bình là một trong số đó.

Người phụ trách dẫn nhóm Ngô Bình đến trước một cung điện, hiện đang có mấy trăm người đứng ở trên không.

Tên để râu lại tới rồi nói chuyện với ngoi phụ trách mặc áo đỏ ở đây, vẫn bài văn cũ thu tiền. Phải có đến 70 phần trăm mọi người ở đây đều ngoan ngoãn nộp tiền, người nhiều người ít.

Người phụ trách của vòng trước đi tới chỗ người phụ trách mặc áo đỏ của vòng này rồi thì thầm gì đó, tiếp theo thì chỉ về phía Ngô Bình.

Người đàn ông mặc áo đỏ gật đầu nói: “Tiểu tử này dám đắc tội với cậu thì để tôi xử lý”.

“Hừ, nếu không đánh chết nó thì tôi tức điên lên mất”.

Người mặc áo đỏ cười nói: “Yên tâm, nó sẽ chết thảm ở vòng này”.

Tên có râu thu tiền xong thì ghi chép lại, sau đó gật đầu với tên áo đỏ.

Người phụ trách mặc áo đỏ bắt đầu điểm danh, người đầu tiên chính là Ngô Bình. Cùng với đó còn có 49 người nữa cũng được gọi tên, tổng cộng là 50 người.

Gã cười nói: “Tiếp theo là vòng kiểm tra lực chiến đấu. 50 người cùng vào trong đại điện rồi lần lượt nhận thử thách cua đao trận. Đao trận rất nguy hiểm, ai bị chém trúng thì sẽ bị thương hoặc chết ngay. Nếu có thể bình an di ra ngoài thì sẽ qua vòng”.

Dứt lời, gã nhìn Ngô Bình rồi nói: “Cậu vào trước đi”.

.

Ngô Bình gật đầu rồi bước nhanh vào trong.

Người phụ trách bị thương trước đó nói: “Tôi nhớ cấp thấp nhất của đao trận là 100, cao nhất là 10000. Thế thì điều chỉnh lên mức cao nhất đi, tôi muốn thằng này bị chém tan xác”.

Tên áo đỏ cười nói: “Tên ngu xuẩn này dám đắc tội với người phụ trách như chúng ta thì đúng là chán sống thật rồi”, nói xong, hắn ấn vào hai cái nút màu đỏ ở trên tường.

Về phần Ngô Bình, anh vào đại điện xong thì phát hiện trong này rất rộng. Có 12 con rối sắt cầm đao đứng bất động ở các vị trí khác nhau. Khi tên áo đỏ ở bên ngoài ấn nút, 12 con rối lập tức cử động rồi giơ đao lên tấn công Ngô Bình.

Anh rút thanh đoản kiếm ra, ánh kiếm loé sáng và hạ gục một con rối ngay lập tức. Nhờ linh lực mà linh binh của Ngô Bình đã mạnh hơn rất nhiều, mấy con rối này không phải đối thủ của anh.

Các con rối còn lại cũng nhanh chóng cùng chung số phận với con đầu tiên, chúng chưa kịp chạm vào người Ngô Bình thì đã bị bổ đôi người rồi.

Khoảng ba phút sau, Ngô Bình đã xách hai cái đầu con rối đi ra ngoài.

Anh vừa xuất hiện thì mọi người ở ngoài đều sững sờ, hai người phụ trách há hốc miệng với vẻ không dám tin.


“Trời ơi! Anh ta chém được đầu của con rối cơ à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK