Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Muốn hai mươi triệu ý nghĩ đạt đến trạng thái mỗi ý nghĩ một thế giới không phải chuyện gì quá khó, anh chỉ cần thử một lần là đã thành công ngay. Chớp mắt anh đã tạo ra được một thế giới ảo.

Trong thế giới đó có sông có núi, có động vật, thực vật, diện tích rộng ít nhất cũng đến mấy ngàn tỷ kilomet vuông.

Thậm chí trong thế giới này còn có con người, sau đó con người còn phát triển cả nền văn minh.

Thế giới quá rộng lớn, vận hành trong thế giới ảo gần một trăm năm, Trương Tiểu Bình hơi kiệt sức, đầu phát sốt như muốn nổ tung.

Anh vội đánh tan thế giới đó, nhưng chuyện làm anh bất ngờ là lúc thế giới biến mất thì đã có một luồng sức mạnh kỳ diệu hình thành và bị thần niệm của anh hấp thụ hết.

“Đấy là gì?”. Anh rất ngạc nhiên, trong công pháp không hề có ghi chép về tình huống này.

Sức mạnh đó vào trong cơ thể và thần niệm, sau đó lắng xuống.

Anh không nghĩ gì nhiều, chỉ nghĩ làm sao để rời khỏi lôi cảnh này, dù gì thì ở nơi quỷ quái này, ngoài việc có thể tu luyện ra, chẳng có gì thú vị cả.

Chính vào lúc đó, bầu trời bỗng kéo mây đen, sấm sét vang lên liên tục, càng lúc càng dữ dội hơn. Dù anh đã luyện hóa lôi đình nhưng lúc này vẫn cảm thấy khiếp đảm, cảm giác cứ như tận thế.

“Rắc rắc!”

Trong không trung xuất hiện một cơn lốc sét, dường như bên trong đang hình thành thứ gì đó vô cùng đáng sợ.

Trương Tiểu Bình chửi thầm, vắt chân lên cổ mà chạy, chỉ mong rời khỏi chỗ đáng sợ này. Nhưng cơn lốc bao trùm trên phạm vi quá rộng, dù anh chạy nhanh thế nào thì cũng vẫn nằm dưới cơn lốc.

Anh chạy được nửa tiếng thì dừng lại, nhìn cơn lốc với ánh mắt đầy phức tạp.

Một tiếng sấm vang lên, vô số phù văn sấm sét liên tiếp được phun ra từ trong cơn lốc với sức mạnh hủy diệt.

Những lôi phù này rơi xuống nhiều như tuyết, lúc chúng còn cách mặt đất chừng mấy trăm mét thì dường như bị thứ gì đó hấp dẫn, dồn hết về phía Trương Tiểu Bình.

Trương Tiểu Bình thấy không ổn, hét lên rồi bỏ chạy.

Nhưng anh có thể chạy đi đâu được chứ? Chỗ nào cũng có sét đánh xuống, cứ nổ lên người anh hết lần này đến lần khác, nổ đến mức anh tối tăm mặt mày, đầu tóc, lông mày đều bị cháy đen.

May mà anh có tiên thể Cửu Tuyệt, lại được sấm sét tôi luyện nên mới không bị nổ chết. Anh vội giải phóng thần niệm, mười triệu thần niệm kết thành một tấm chắn, bảo vệ chặt anh ở bên trong.

Sét nổ trên thần niệm thì sức mạnh khủng khiếp của nó cũng từ từ bị hấp thụ, bùa sét này và sức mạnh sấm sét trước đó không giống nhau, nó không chỉ có uy lực mạnh hơn, mà còn đáng sợ hơn, vài lá lôi phù là đã có thể khiến Trương Tiểu Bình thê thảm như bây giờ rồi. Nếu có mấy trăm, mấy ngàn lôi phù cùng lúc rơi xuống thì chắc anh sẽ tan xương nát thịt. Lúc thần niệm hấp thụ lôi phù thì đồng thời Trương Tiểu Bình cũng không đứng yên, anh dùng hơn một ngàn ý nghĩ còn lại, mỗi ý nghĩ một thế giới, hư cấu ra một thế giới sấm sét, sau đó phân tích xem rốt cuộc lôi phù này là thứ quỷ quái gì.

Thế giới đó chỉ có sấm sét, không có thứ gì phức tạp nên không khó để phân tích, cộng thêm việc lôi phù liên tục bị hấp thụ, luyện hóa nữa nên thông tin để anh tham khảo cực kỳ nhiều.

Mấy phút sau, mắt Trương Tiểu Bình liền sáng lên, anh nói: “Thì ra là vậy. Những lôi phù này được hình thành từ cấm chế lôi đình, có uy lực kinh người”.

Thần niệm của anh cũng nhanh chóng học theo, dùng sức mạnh lôi đình làm cấm chế rồi tạo ra lôi phù ở bên trong. Chưa đến nửa tiếng, trong mỗi thần niệm của anh đều có một lá lôi phù.

Anh vừa hiểu được lôi phù là gì thì cơn lốc xoáy lại phun ra rất nhiều vũ khí, cả kiếm lẫn đao, chúng xoay tròn, phóng xuống đất với tốc độ cực kỳ nhanh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK