Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyên Hạc vui vẻ nói: “Chúc mừng sư huynh đã là Vô Thượng Thiên Tôn đương thời đầu tiên”.

Đúng lúc này, một tu sĩ bước tới, từ xa đã khom người hành lễ với Ngô Bình: “Bái kiến sư huynh Lý!”

Ngô Bình nhìn đối phương hỏi: “Anh là ai?”

Người tới chính là Niên Thành Uy, hắn đáp: “Tôi là Niên Thành Uy, hành vi trước đó của em gái tôi có chút quá đáng. Sau khi biết chuyện, tôi đã nghiêm khắc trừng phạt”.

Nói xong, hắn nghiêm khắc nhìn đứa em gái bên cạnh: “Hương Vân, còn không mau xin lỗi Lý công tử?”

Niên Hương Vân quỳ xuống đất: “Lý công tử, tôi biết sai, xin anh tha thứ”.

Quả nhiên, đúng như Nguyên Hạc suy đoán, Niên Thành Uy sẽ đến đây xin lỗi. Anh thản nhiên nói: “Bỏ đi, chuyện cũng qua rồi. Tôi đã đưa hai mẹ con kia đến nơi khác, hy vọng về sau các người sẽ không gây khó dễ cho họ”.

Cô Niên: “Tôi không dám”.

Niên Thành Uy cười nói: “Sư huynh, tiểu đệ biết huynh tới thành Thượng Nguyên, bằng không nhất định sẽ thiết đãi hai vị”.

Ngô Bình: “Sau này còn nhiều cơ hội. Anh Niên, tôi còn phải đi gặp sư tổ, không trò chuyện được lâu”.

Thế là, anh từ biệt anh em Niên gia, bay về tiên giáo Thái Thanh.

Anh vừa đi, Niên Hương Vân nói: “Anh, cậu ta lại là Vô Thượng Tiên Tôn”.

Niên Thành Uy nhẹ thở dài: “Chênh lệch quá lớn. Năm đó anh khảo thí cũng chỉ đạt Tiên Tôn nhất phẩm. Nếu hắn là Đế phẩm, anh còn dám so tài. Nhưng là Vô Thượng thì giống như ánh đèn với mặt trời, không thể so sánh”.

Niên Hương Vân thở dài: “Cậu ta mạnh vậy sao?”

Niên Thành Uy: “Hương Vân, tốt nhất em đừng chọc tới hai mẹ con kia, càng không được chọc giận người này. Có khả năng cao cậu ta là nhân vật số một tiên giáo Thái Thanh”.

Niên Hương Vân run rẩy: “Em nhớ rồi”.

Gặp lại Huyền Đô lão tổ, lão tổ cười nói: “Vô Thượng Tiên Tôn, không tệ! Trương Ngọc Hoàng lúc trước cùng lắm chỉ tới truyền kỳ mà thôi. Huyền Bình, quả nhiên con không làm lão tổ ta thất vọng”.

Phiêu Miểu Đạo Quân: “Sư tôn, còn có mấy ngày, chi bằng để Huyền Bình đi cung Bát Cảnh thử một lần đi?”

Huyền Đô lão tổ gật đầu, nói: “Huyền Bình, cung Bát Cảnh là nơi Chứng Đạo của sư tôn ta - Thái Thượng Lão Quân, con cũng đi đi. Có thể đạt được chừng nào đều tùy vận khí của con”.

Ngô Bình: “Vâng!”

Nguyên Hạc dẫn Ngô Bình tới đại điện. Đại điện có hình bát giác, đại diện cho tám phương vị. Điện cao trăm mét, vừa vào trong đã cảm nhận được khí tức huyền diệu.

Nguyên Hạc không đi vào mà nói: “Sư huynh, anh tự mình lĩnh hội, tôi đứng bên ngoài chờ”.

Vừa vào cửa, cửa điện lập tức đóng 'rầm'. Xung quanh bỗng chốc vang lên vô số tiên âm.

Tiên âm này vô cùng ảo diệu, Thái Thượng Lão Quân trước kia cũng mất bảy năm mới lĩnh ngộ được tiên đạo Thái Thượng nơi đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK