Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liếc nhìn một lát rồi cậu trả hộp ngọc lại, bình thản nói: “Thái hậu, sư tôn tôi e rằng không có hứng thú gì với khối bùn thối này đâu”.

Thế nhưng, bên tai cậu lại vang lên âm thanh của mèo đen: “Cậu Ngô, thứ này gọi là Bùn Bẩn, đến từ Thiên Vẫn Chi Địa, có rất nhiều tác dụng. Nhất là với cao thủ cấp bậc Chúa Tể, rất cần đến vật này, vì vậy giá trị vật này rất cao, có tiền cũng không mua được”.

Thái hậu như đoán được Ngô Bình sẽ không đồng ý, cô ta cười nói: “Còn có một bảo vật nữa”.

Cung nữ lại bưng ra một cái khay, bên trên chỉ đặt một quyển sách màu vàng, tỏa ra hơi thở kinh người.

“Cậu Ngô, đây là bút tích thực của cao thủ chí tôn. Nhưng nội dung bản gốc này quá huyền diệu, cho nên đời sau không có người có thể hiểu được, Hơn nữa, mỗi một lần mở cuốn sách này ra thì sẽ tiêu hao một phần năng lượng. Vì vậy nghìn năm nay, chưa có ai mở nó ra. Cậu Ngô thông minh vượt trội, chắc hẳn có thể lĩnh ngộ được chút ít từ trong này”.

Ngô Bình cảm thấy cũng được rồi, xem xong thì nhận lấy rồi nói: “Được thôi. Dù sao thái hậu và giáo chủ tôi cũng thân thiết nên tôi sẽ hỏi sư tôn xem”.

Nói xong cậu nhắm mắt không nói gì, qua một lúc, vẻ mặt cậu khó xử, nói: “Sư tôn tôi nói, hai thứ này ông ấy không quan tâm”.

Thái hậu nhíu mày, hai món bảo bối này là thứ tốt nhất mà cô ta có thể bỏ ra rồi, sao còn chưa hài lòng?

Ngô Bình nói: “Nhưng tôi đã nói với sư tôn không ít lời. Gia sư nói, một mình tôi ở giới thế tục cũng không dễ dàng gì, tiền cũng dùng nhiều…”

Không đợi Ngô Bình nói xong, thái hậu lập tức nói: “Nếu cậu Ngô thiếu tiền, vậy thì dễ rồi, cậu ra giá đi”.

Ngô Bình chớp mắt, nói: “Vậy thì cho tôi ba mươi triệu tiền Đại Đạo đi”.

Ba mươi triệu tiền Đại Đạo đối với tu sĩ bình thường mà nói, đến mười đời cũng không kiếm nổi. Nhưng thái hậu là người hoàng triều Tiên Giới, tay cầm quyền binh, tiền tài vô số, cũng chấp nhận được.

Trầm ngâm vài giây, thái hậu nói: “Được, ba mươi triệu thì ba mươi triệu”.

Ngô Bình lập tức lấy một hạt châu từ đầu rắn nra, nói: “Mời thái hậu xem qua”.

Thái hậu cầm hạt châu, quan sát kỹ càng, bất giác khẽ cười, nói: “Đúng thực là nội đan của ma vật kia”.

Ngô Bình thầm nghĩ, người phụ nữ này quả nhiên không biết đan này có ba miếng, hơn nữa chỉ là đưa một miếng trong số đó, trong tay cậu còn có hai miếng nữa!

“Thái hậu có thể nói cho tôi biết, lấy đan của yêu này làm gì không?”

Tâm trạng thái hậu có vẻ không tệ, nói: “Đan này, có giá trị dược liệu rất cao, dùng nó để luyện đan có thể tạo ra hiệu quả không tưởng tượng được”.

Quan điểm này lại trùng với quan điểm của Ngô Bình, cậu ồ một tiếng, hỏi: “Xem ra thái hậu có quen biết một vị luyện đan sư rất lợi hại”.

Thái hậu lại không muốn nói nhiều, cô ta đưa một túi chứa đồ cho Ngô Bình, bên trong có đủ ba mươi triệu tiền Đại Đạo.

Ngô Bình bất giác thầm kinh ngạc, trên người người phụ nữ này lại mang theo ít nhất ba mươi triệu tiền Đại Đạo, cô ta có bao nhiêu tiền vậy?

Giao dịch thành công, sau đó thái hậu rời Lâm phủ, Lâm Kiếm Phong còn muốn giữ Ngô Bình lại một lúc, nhưng Ngô Bình nói có chuyện, sau đó cũng rời khỏi nhà họ Lâm, quay về biệt thự trên núi.

Trải qua mấy ngày tích góp, cậu tích lũy nhiều dùng từ từ, cuối cùng vào nửa đêm cậu lại đột phá, mở ra thần cung thứ hai!

Sau khi mở thần cung thứ hai, cậu đã dốc toàn lực nuôi dưỡng thần cung, chuẩn bị trấn áp thai ngọc.

Lúc trước, khi cậu mở thần cung thứ nhất thì đã đưa mặt nạ trấn áp bên trong, có được ba loại năng lực mặt nạ, khống chế không gian, lời nguyền, tuyệt sát, ba phương pháp này đều là át chủ bài của cậu, uy lực cực kỳ lớn.

Bây giờ cậu có được thần cung thứ hai, lại có thể một quân át chủ bài!

Mấy ngày sau đó, ngày nào Ngô Bình cũng đi tới đi lui giữa trường học và biệt thự trên núi, ban ngày đi thi, buổi tối ăn cơm.

Biệt thự trên núi cũng trở thành nơi tụ tập với bạn bè của Ngô Bình, Mộc Băng Thiền, Y Mỵ cũng đều dời đến đây ở. Biệt thự trên núi có rất nhiều phòng, mọi người hoàn toàn có thể ở lại được.

Đúng lúc Ngô Bình cũng nhờ Mộc Băng Thiền chỉ dạy một vài kinh nghiệm tu hành kiếp trước của cô ấy, trong mấy ngày này, Mộc Băng Thiền viết ra không ít tuyệt học Thánh Cổ Đại Trận đỉnh cao nhất, thần thông và rất nhiều bí pháp luyện tập cảnh giới nhỏ cho Ngô Bình.

Chớp mắt đã ba ngày trôi qua, buổi chiều Ngô Bình hoàn thành bài thi cuối cùng. Trong lúc đó, cậu đã hoàn thành thần cung thứ hai, thành công trấn áp thai ngọc bên trong.

Khi thai ngọc bị trấn áp, sức mạnh của Ngô Bình bắt đầu tiến vào thai ngọc không ngừng, cho dù căn cơ cậu thâm sâu thì chẳng mấy chốc đã trở nên trống rỗng, cả người gần như suy yếu.


Hết cách, cậu chỉ đành lấy đan dược đã luyện chế lúc trước, cũng mặc kệ quý giá thế nào, trực tiếp nhét vào miệng. Thậm chí cậu còn lấy mấy thứ quý giá như Thần Lộ, Hồn Tinh ra, uống từng ngụm lớn Thần Lộ, hấp thụ luyện hóa Hồn Tinh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK