Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường Băng Vân hơi trầm ngâm, đoạn bảo: “Được. Ngô Bình, dùng kế hạ độc của anh trước. Nếu thành công, chúng ta sẽ đánh thẳng vào. Nếu thất bại, tiếp tục làm theo kế hoạch ban đầu”.

Lúc này, cô ấy giải thích thật căn kẽ kế hoạch lúc đầu, sau đó mới nói với Ngô Bình: “Nếu kế hoạch hạ độc của anh thành công, tôi sẽ chia một nửa khoản tiền năm trăm triệu euro cho anh”.

Ngô Bình toét miệng cười: “Mọi người cứ ở đây chờ tin tốt của tôi!”

Anh đặt trang bị xuống, sau đó phóng nhanh qua khu rừng rậm hệt như một con vượn, chớp mắt một cái đã chẳng còn thấy bóng dáng.

Hoa Hồng cảm thán: “Không hổ là người đánh ngang cơ với đại ca, thân thủ đúng là khủng khiếp”.

Khả Ái hỏi: “Hoa Hồng này, cô nghĩ anh ấy có thành công không?”

Cô ả nhún vai bảo: “Còn nhớ ‘Kịch Độc’ không?”

Kịch Độc là biệt danh của sát thủ đỉnh cấp toàn thế giới. Người này rất giỏi dùng độc, đã từng dùng độc giết chết hàng nghìn người. Kỷ lục cao nhất là một đêm dùng độc giết sạch người của cả doanh trại.

Khả Ái ướm hỏi: “Ý cô là, anh ấy cũng có năng lực như Kịch Độc?”

Hoa Hồng đáp: “Người biết giải độc nhất định cũng là cao thủ về đầu độc. Chúng ta đều biết chuyện của Đoàn Long mà. Toàn bộ người trên đời này đều lực bất lòng tâm, thế mà anh ấy lại có thể giải trừ thi độc. Điều này chứng tỏ trình độ dùng độc của anh ấy tuyệt đối không phải dạng thường. Cứ chờ đi, có thể anh ấy sẽ mang lại kết quả đáng kinh ngạc cho chúng ta đấy”.

Trời tờ mờ sáng. Ngô Bình nhanh chóng băng qua rừng cây. Sau hơn nửa giờ, anh đã xuất hiện gần khu vực mục tiêu, bèn giảm tốc độ lại.

Lúc này trời đã hửng sáng, có thể lờ mờ nghe thấy tiếng người phía trước. Anh trèo lên cây, chậm rãi đến gần. Đến khi trèo lên ngọn cây cao nhất, anh mới nhìn rõ cảnh tượng phía trước.

Mười mấy toà nhà tre hai tầng được xây dựng rải rác trên một khu đất bằng phẳng, xung quanh là năm tháp canh gác làm bằng tre. Mỗi tháp có hai người quan sát tình hình chung quanh, tất cả đều cầm súng trong tay.

Anh rất bình tĩnh nấp sau tàng lá, yên lặng quan sát.

Chừng hai mươi phút trôi qua, có người cầm xô nước đi ra con suối cách đó không xa để lấy nước. Ngô Bình chớp lấy cơ hội, bèn lặng lẽ bám theo.

Anh đi vòng, chẳng mấy chốc đã đến gần con suối, sau đó ẩn mình trong bụi cỏ rậm rạp. Trong ba người, có hai người đã lấy nước rời đi, người còn lại chạy ra một góc để đi vệ sinh, sau khi kéo quần lại xách xô nước lên.

Chính vào lúc này, Ngô Bình cong ngón tay búng một cái, người kia lập tức sững ra rồi cứng đờ lại. Ngô Bình bắn ra một làn khói khiến nó xộc vào mũi người kia. Đối phương ngây ra, ánh mắt từ từ trở nên trống rỗng.

Anh niệm vài câu, người đó lập tức tiến lại gần, đôi mắt vẫn đờ đẫn.

Đưa lọ thi độc cho đối phương, Ngô Bình ra lệnh: “Đổ nó vào canh, cơm hoặc rượu khi nấu ăn”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK