Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Thần Đồ cũng vui mừng cười to, nói: “Tân Hoàng đã sinh ra, đó là chuyện lớn của Nhân Tộc. Một chuyện may mắn thế này, phải xây một kinh thành mới phải!”

Trần Hoài Long cười ha hả: “Chuyện đó là đương nhiên! Mời Thánh Hoàng hướng dẫn, nên dùng tên gì cho kinh thành?”

Tử Thanh nhìn Ngô Bình hỏi: “Cậu nghĩ sao?”

Ngô Bình suy nghĩ, nói: “Lấy tên của chị ‘Tử’, gọi nó là Tử Kinh đi”.

Tử Thanh gật đầu: “Được, cứ đặt là Tử Kinh!”

Tử Thanh Thánh Hoàng tạm thời ở thành Kim Ngô, còn ba vị chúa tể thì tụ lại một chỗ, dùng thần lực của mình xây dựng Tử Kinh!

Nhân tộc có Thánh Hoàng, các chúa tể tự hào và ngang ngược chọn vị trí cho thành Tử Kinh ngay biên giới của dị tộc mạnh mẽ. Đất đai nơi đó phì nhiêu, phía tay có núi non đẹp như tranh, phía bắc có đồng cỏ nguồn nước tươi tốt, phía đông có dày Hà Hải Thành, phía nam có yên vũ Giang Nam. Đúng là một khu vực, bảo bối hiếm có.

Vì xây dựng thành Tử Kinh, mà các kiến trúc sư khắp thiên hạ và người chuyên nghiệp đều đến đây, Nhân tộc ở Thánh Cổ Đại Lục dù nghèo hay giàu, cao sang hay bần hạn đều ra sức dâng vật quý báu cho Tử Kinh.

Vì thế họ làm gạch tốt nhất, đào ngọc tốt nhất, chặt cây gỗ quý hiếm nhất, mài minh châu sáng nhất của mình đưa đến. Trong đoạn thời gian ngắn, các loại báu vật hiếm lạ trong nhân gian, chim thú quý hiếm, hoa cỏ xinh đẹp kỳ lạ đều vận chuyển đến thành.

Đồng thời, những dị tộc xung quanh cũng đến nhận thần dưới chân của Tử Thanh Thánh Hoàng, họ cử sứ giả hiến các loại báu vật phong phú đến, đầy đa dạng, ngay cả cung điện Tử Thanh Thánh Hoàng cũng chứa không hết.

Tử Thanh Thánh Hoàng lại không gặp ai, cô gọi Ngô Bình vào trong điện. Chỉ hai người ở đó.

Cô vừa thấy Ngô Bình hỏi: “Em trai, lúc tôi sắp thành công lại thất bại đó rồi sắp chết, cậu hôn tôi. Tôi cảm giác được một nguồn lực lượng bí ẩn chưa từng thấy truyền giúp sức sống tỏa sáng tạo ra sinh mệnh mới, nhờ nguồn lực này tôi mới phá vỡ Thiên Môn trở thành Thánh Hoàng. Cậu có thể cho tôi biết, năng lượng đó là gì không?”

Ngô Bình truyền âm đến nói: “Đó là Vô Thượng Đại Đạo! Trước đó tôi may mắn đã bắt gặp, đọc và tìm hiểu về Vô Thượng Đại Đạo Cách! Chỉ là cách này rất nguy hiểm, tu vi hiện giờ của tôi không thể nắm giữ được quá nhiều năng lượng”.

Tử Thanh cảm thán: “Đúng là tạo hóa trêu người, ai nghĩ được một kẻ mới vào tu sĩ Đạo Cảnh như cậu lại tìm hiểu pháp lực bí mật tối cao như thế!”

Ngô Bình: “Tôi cũng không biết, mấy chuyện này cũng không phải bí mật tối cao gì. Dù sao tôi cũng chỉ có thể được một ít Vô Thượng Đại Đạo rất yếu ớt”.

Tử Thanh: “Cậu không thể nói bí mật này cho tôi hay bất cứ kẻ nào biết, nếu không sẽ nguy hiểm lắm đấy!”

Ngô Bình cười nói: “Chị yên tâm, tôi không ngốc”.

Tử Thanh: “Được rồi, giờ làm phiền cậu rồi. Cậu đi nghỉ ngơi, những chuyện còn lại cứ giao cho tôi”.

Ngô Bình cũng không cần nghỉ ngơi thêm nữa, tiếp theo đây anh phải đưa hóa thân Nguyên Thủy Đạo Tôn về thế tục, thuận tiện đến Thần Châu luôn.

Sau lần anh chỉnh lại Thần Châu, các thế lực khắp nơi đã bắt tay với nhau cùng đối địch. Nên trong thời gian này anh không ở đó, lại có rất nhiều tu sĩ lại tham gia vào Thần Châu. Nhưng tốc độ dị tộc mở rộng rất nhanh, bây giờ địa bàn gần nhất của dị tộc cũng chỉ cách Thần Châu chưa đến một nghìn dặm nữa là!

Dị tộc này là bộ tộc rất mạnh, còn gọi là Song Diện tộc. Song Diện tộc có hai khuôn mặt, một cái dùng trong cuộc sống, một cái dùng trong chiến đấu. Hai gương mặt này một cái nằm ở đằng trước, một cái nằm ở đằng sau, dùng cái nào thì sẽ xoay đầu một trăm tam mươi độ để chuyển mặt.

Song Diện tộc chuyển sang gương mặt chiến tranh có sức chiến đấu tăng lên gấp mười lần, chúng sử dụng vô số chiến trận ghê gớm. Trong khoảng thời gian này, Song Diện tộc hầu như chiến đâu thắng đó, chiếm một số lượng địa bàn rất rộng. Đám này không chỉ giết chóc Nhân tộc, mà không bỏ qua các dị tộc khác. Tóm lại chỉ có thể hoặc bị giết hoặc, hoặc bị bắt làm nô lệ.

Ngô Bình về Nguyệt Thanh Ảnh nhẹ nhàng thở dài, nói: “Huyền Bình, Song Diện tộc đã cử thám tử đến dò thám lực lượng canh phòng gần Thần Châu. Tôi cảm thấy không lâu nữa đây, bọn chút sẽ đánh vào Thần Châu. Nếu chúng ta giữ không được thành, thì dân chúng Thần Châu phải làm sao đây”.

Nguyệt Thanh Ảnh biết rất rõ sức mạnh của Song Diện tộc mạnh ra sao, cô đã tính toán đến đường xấu nhất rồi.


Ngô Bình vỗ đầu cô nói: “Yên tâm, có tôi ở đây Song Diện tộc không là cái thá gì cả”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK