Ngô Bình nói chuyện với người này chỉ thấy người này tính cách rất đơn thuần, sau khi Thân Công Nam Tinh biết Ngô Bình còn biết cả luyện đan và y thuật thì cực kỳ bái phục.
“Anh Lý đúng là kỳ tài, không chỉ là nhất đẳng thiên phẩm. Tôi có vài người bạn đều đang ở trong nhóm thảo luận, anh Lý có muốn tham gia không?”
Thế mà còn có thể tham gia nhóm? Ngô Bình nói: “Được chứ”.
Không lâu sau anh được thêm vào trong một nhóm hơn năm mươi người. Mọi người đều lần lượt chào đòn, vì Ngô Bình là một trong vài người có vị trí xếp hạng cao nhất hiện tại ở trong nhóm.
Nói chuyện với những người này, Ngô Bình mới biết họ đều là thiên tài đỉnh cấp của các thế lực lớn, tu chân đều xuất chúng, thế nhưng một nhóm người này lại vô cùng khách sáo với anh.
“Anh Lý là cao thủ luyện đan nữa đấy, nếu mọi người có cần gì thì có thể tìm anh Lý giúp đỡ”, Thân Công Nam Tinh nói.
Ngô Bình định khiêm tốn vài câu thì trong nhóm có một cô gái tên là “Nam Cung Nguyệt” hỏi: “Anh Lý có thể luyện chế đan dược có hiệu quả thăng cấp trong thời gian ngắn không?”
Ngô Bình nghĩ ngợi rồi nói: “Ý cô là Đột Ngộ Đan sao?”
Nam Cung Nguyệt nói: “Đúng rồi, Đột Ngộ Đan là được, anh Lý có thể luyện chế không? Tôi sẵn sàng mua với giá cao”.
Ngô Bình thầm nói chúng ta một người ở trái đất, một người ở tiên giới, cô mua thế nào được?
Nhưng anh vẫn nói: “Có thể luyện chế được”.
Nam Cung Nguyệt: “Không biết là đan dược phẩm cấp nào?”
Đan dược của Ngô Bình, sớm đã có thể đạt đến vương phẩm rồi, hơn nữa Đột Ngộ Đan này cũng không phải quá khó, anh nói ngay: “Vương phẩm”.
Nam Cung Nguyệt vui mừng: “Anh Lý, tôi đưa cho anh trước một trăm bảo bùa đặt cọc!”
Ngô Bình kinh ngạc, một trăm bảo bùa? Đặt cọc? Đột Ngộ Đan mà quý vậy sao?
Đương nhiên anh không thể nói ra, bèn nói: “Cô Nam Cung, không biết bên phía các cô, Đột Ngộ Đan vương phẩm đáng giá bao nhiêu bảo bùa?”
Nam Cung Nguyệt: “Đột Ngộ Đan vương phẩm chỉ có thể mua được ở buổi đấu giá, giá khởi điểm là ba trăm bảo tiền, bảo tiền chính là bảo bùa, giá cuối cùng thường là năm trăm. Anh Lý, tôi sẽ không để anh chịu thiệt đâu, tôi có thể dùng giá cao nhất để mua”.
Giá cao nhất chính là trăm bảo bùa! Phải biết rằng, một bảo tiền tương đương với một nghìn tiền bùa, trăm bảo bùa chính là một trăm nghìn tiền bùa!
Ở Tiên Giới này không phải bị lạm phát đấy chứ? Ngô Bình thầm nghĩ.
Thấy Ngô Bình không đáp, Nam Cung Nguyệt vội nói: “Nếu Anh Lý thấy ít, tôi có thể tăng thêm chút”.
Ngô Bình nói: “Cô Nam Cung, không hề ít”.
Nam Cung Nguyệt nói: “Cảm tạ anh Lý”.
Cô ấy nói xong, trên bảo sách thiên kiêu của Ngô Bình xuất hiện một hàng chữ nói: Có người tặng quà cho anh, có nhận hay không?