Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vừa hay Ngô Bình đều đáp ứng được hết những yêu cầu này, anh luyện đến sáng sớm, đầu ngón tay bắt đầu có lớp sương mờ che phủ. Đó là do canh khí quá mạnh nên làm chấn động không khí, tạo ảo giác cho người nhìn.

Để luyện Ngưng Huyết Chỉ, Ngô Bình đã bắt một con chuột để thử nghiệm. Nhờ có khả năng nhìn xuyên thấu mà anh đã nắm rõ nguyên lý của Ngưng Huyết Chỉ. Thật ra chỉ cần sức mạnh đạt tới một mức độ nhất định là có thể phá vỡ tế bào máu huyết, khiến chất làm đông máu được phóng ra ồ ạt, tiểu cầu tập trung lại, cuối cùng gây tắc động mạch trên diện rộng.

Nhất là các tĩnh mạch nhỏ, chúng sẽ tắc nhanh hơn. Con chuột bị Ngô Bình điểm một cái đã nằm im bất động sau mấy phút, mắt nó đỏ ngầu, toàn thân co quắp, loáng cái đã đi đời nhà ma.

“Oa, Ngưng Huyết Chỉ này tàn độc quá!”, Ngô Bình lẩm bẩm.

Vì đã uống quá nhiều rượu nên sau khi luyện xong Ngưng Huyết Chỉ là Ngô Bình về phòng nghỉ ngơi luôn, tới sáng bảnh anh mới dậy.

Trong lúc đang ngủ, Ngô Bình cảm thấy có thứ gì đó mềm mại lướt qua mặt mình, anh giơ tay lên túm lấy rồi mở mắt ra thì trông thấy Đường Tử Di.

Cô ấy đỏ mặt, không vùng tay ra mà nói: “Dậy thôi anh, em đã bảo người chuẩn bị đồ ăn sáng cho anh rồi, anh dậy ăn đi”.

Ngô Bình ngồi dậy rồi hỏi: “Hồng Lăng đâu?”

Đường Tử Di: “Cô bé đang chơi ở sân sau. Em đang định bàn với anh chuyện này, Hồng Lăng còn nhỏ, hay mình cho cô bé đi học?”

Ngô Bình ngẩn ra: “Đi học? Nhưng cô bé có đồng ý không?”

Đường Tử Di ngồi ở mép giường rồi nói: “Em đã hỏi rồi, Hồng Lăng thích lắm. Con gái thì cũng phải đi học chứ, em định mời vài gia sư cho em ấy trước, Hồng Lăng thông minh như vậy chắc sẽ học nhanh thôi”.

Hai người ngồi trên giường gần nhau trong gang tấc, Ngô Bình ngửi thấy mùi hương trên người Đường Tử Di, anh cảm thấy người mình hơi nhộn nhạo: “Tử Di, vịnh Bạch Long sao rồi?”

Ngô Bình đang định động chạm với Đường Tử Di một chút thì đã bị cô ấy kéo dậy: “Đi ăn sáng đã rồi mình đến đó xem sau”.

Bữa sáng rất phong phú với rất nhiều món, Ngô Bình ăn no căng bụng. Sau khi tiền vào cảnh giới Thần, anh ăn khoẻ khủng khiếp, một mình anh gần như đã đánh chén hết cả bàn thức ăn.

Đường Tử Di thấy anh ăn nhiều như vậy thì vui vẻ nói: “Anh no chưa, không thì để em bảo đầu bếp nấu tiếp”.

Ngô Bình xua tay: “No lắm rồi, mình đi gọi Hồng Lăng rồi tới vịnh Bạch Long thôi”.

Vịnh Bạch Long đang thi công thần tốc, mới có một hôm không tới mà nền móng đã thay đổi nhiều.

Ngô Bình kiếm một chỗ để Tiểu Thần hấp thu linh khí.

Khoảng 3 tiếng sau, anh bỗng thấy Tiểu Thần cử động, Ngô Bình biết chắc Đào Như Tuyết đang ở gần đây. Anh nói với Đường Tử Di một câu rồi đi ra ngoài đường lớn.

Chưa đi được bao xa thì đã có một chiếc xe dừng lại ở phía tước, Đào Như Tuyết đứng gần đó rồi vui vẻ vẫy tay với anh.

Ngô Bình bước nhanh tới, phát

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK