Bốn sát thủ phối hợp chặt chẽ với nhau. Nếu chỉ có Viêm Dương hoặc Ảnh ở đây thì sẽ không thể bảo vệ chu toàn cho Lý Vân Đẩu. May mà Ngô Bình cũng có mặt. Anh đã giết kẻ phóng phi tiêu, lạnh lùng bảo: “Dọn dẹp sạch sẽ!”
Đoạn, anh mỉm cười nói với Lý Vân Đẩu: “Ông nội ơi, cháu dạy thêm vài món công phu cho ông nhé”.
Lý Vân Đẩu cười đáp: “Được. Những gì cháu dạy lần trước, ông đã luyện thành từ lâu rồi”.
Hai ông cháu bước ra sân, Ngô Bình dạy cho ông đoàn thể thuật đơn giản nhất. Tuy Lý Vân Đẩu đã cao tuổi nhưng vẫn còn rất minh mẫn, chẳng mấy chốc đã học được ba thức.
Trong biệt thự nhà họ Nghiêm, Nghiêm Kim Lương chờ được nửa giờ thì có một bóng người đột ngột xuất hiện. Người này mặc đồ đen, che mặt, lạnh lùng nói: “Anh Nghiêm, thông tin mà anh cung cấp cho chúng tôi sai sót rất nghiêm trọng! Nhà họ Lý không chỉ có một cao thủ. Sơ suất của ông đã khiến bốn ninja hàng đầu của chúng tôi mất mạng!”
Nghiêm Kim Lương ngẩn người: “Gì cơ? Không chỉ có một cao thủ?”
Người áo đen lạnh lùng nói: “Theo hợp đồng, chuyện này là do lỗi của anh Nghiêm đây, vì vậy anh nhất định phải bồi thường cho chúng tôi mười tỷ đô. Ngoài ra, nếu muốn chúng tôi tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ thì phải ra giá lại”.
Chớp mắt đã thiệt hại mười tỷ đô, Nghiêm Kim Lương đau đớn, nói: “Nếu bây giờ bảo các người đi giết Lý Vân Đẩu thì giá bao nhiêu?”
“Đương nhiên phải thêm tiền rồi. Bây giờ giá là tám tỷ đô”. Người đó nói: “Bên cạnh mục tiêu có cao thủ cảnh giới Linh Biến, ít hơn số này thì chúng tôi không thể nào hoàn thành nhiệm vụ được”.
Nghiêm Kim Lương giờ như tên đã giương, không thể không bắn, gã nghiến răng, nói: “Các vị, sau khi giải quyết được nhà họ Lý, mười tám tỷ này sẽ trừ vào tài sản của nhà họ Lý”.
Ai cũng nói “được” mà không ai phản đối.
Nghiêm Kim Lương nói: “Tám tỷ thì tám tỷ, mong các người hôm nay nhất định phải giết chết Lý Vân Đẩu”.
Người áo đen: “Theo quy tắc, có thể sau này chúng tôi còn sẽ tăng phí theo độ khó của việc ám sát”.
Nghiêm Kim Lương: “Tôi tin vào năng lực của hội Phù Tang các người”.
Người áo đen lui ra, tiếp tục chấp hành nhiệm vụ. Nhưng người đang ngồi thì lại cảm thấy hơi bất an. Mới bắt đầu đã không thuận lợi rồi, chẳng phải nói nhà họ Lý dễ đối phó lắm sao? Sao mới bắt đầu đã mất mười tám tỷ đô của bọn họ rồi?
Nhưng đã đi đến bước này rồi, không ai có thể lùi bước, họ chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi kết quả thôi.
Người áo đen rời khỏi nhà họ Nghiêm, đến một ngôi nhà dân, một người đàn ông vừa lùn vừa gầy đang ngồi ở đó. Người áo đen tiến về trước, cung kính nói: “Tổ trưởng, đối phương đồng ý tăng giá, tiếp tục mời chúng ta giết Lý Vân Đẩu”.
Người đàn ông gầy lùn gật đầu: “Yeah, nhận được đơn lớn này thì hội Phù Tang chúng ta có thể xây dựng chỗ đứng ở Viêm Long rồi”.
Người áo đen nói: “Tổ trưởng, lần này chúng tôi đưa thức thần Đông Doanh Tứ Diện Thái Tàng đến, dù tên Lý Vân Đẩu đó có là Chân Quân thì chúng tôi cũng có thể nhẹ nhàng giải quyết”.
Tổ trưởng đứng dậy, nói: “Không còn sớm nữa, mau hoàn thành nhiệm vụ đi”.
Trong nhà lớn của nhà họ Lý, Ngô Bình đang truyền thụ Đoàn Thể Thuật cho Lý Vân Đẩu thì bỗng nhiên dừng lại, nói: “Sao các anh lại đến đây?”
Hai mươi long vệ bỗng tập trung ở gần đó, Ngô Bình có thiết bị định vị trên người nên bất cứ lúc nào long vệ cũng có thể tìm được vị trí của anh.
“Anh Long, chúng tôi đến nhận lệnh”.