Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thú vị đấy”, một nữ tu sĩ trung niên mặt tái nhợt nói.

Họ đang ngồi trên hai tảng đá, xung quanh còn năm người khác nữa. Giữa năm người này có một tảng đá nửa trong suốt, bên trong có thứ gì đó phát sáng, còn có tiếng tim đập. Rõ là bảy người này đều đang bảo vệ tảng đá nửa trong suốt này.

Ngô Bình nhìn thấy có người ở đây thì làm như không thấy ai, tiếp tục đi xuống dưới, anh muốn đến những nơi sâu hơn ở Thiên Khanh xem thế nào.

“Đứng lại, đã cho cậu đi rồi à?”, đột nhiên một người đàn ông có gương mặt giống như đầu lâu người, vóc dáng gầy gò lạnh lùng nói. Hắn mặc một bộ đồ màu đen, trên đó có vẽ hình xương cốt, như thế hắn lại càng giống một bộ xương khô.

Ngô Bình đứng lại hỏi: “Ông tìm tôi có việc gì à?”

Người đàn ông mặt giống đầu lâu cười mỉa: “Gặp bọn này rồi mà cậu còn có thể sống sót ra khỏi đây được à?”, nói rồi hắn búng tay phải một cái, một quả cầu lửa bay đến rơi về phía Ngô Bình.

Nhìn thấy cảnh tượng này, năm người đều mặt không cảm xúc, chỉ có một nữ đạo sĩ trẻ tuổi xinh đẹp, mặc đồ trắng khẽ vung tay lên, một sức mạnh bay ngọn lửa. Ngọn lửa bị văng ra xa mấy chục mét rồi nổ tung, tạo ra vùng thiêu đốt có đường kính bảy tám mét, đá tảng và cây cỏ bên trong đều bị thiêu rụi.

Người đàn ông có bộ mặt xương khô tức giận nói: “Tiên cô, cô dám xen vào chuyện của tôi à?”

Đạo cô trẻ tuổi thờ ơ nói: “Anh ấy không đắc tội với ông, hà cớ gì ông đòi giết người ta?”

Tên bộ mặt xương khô cười mỉa: “Hôm nay, tôi nhất định phải giết hắn, để tôi xem cô có bảo vệ hắn được không”.

Tên béo kia nói: “Ninh tiên tử, đây là chuyện của Lý Cốt Tiên, cô đừng xen vào thì hơn”.

Đạo cô: “Tôi có quy tắc riêng của mình, không cần anh phải dạy”.

Tên béo nhún vai: “Thế tôi đành xem kịch hay vậy”.

Ngô Bình rất ngạc nhiên, anh không ngờ lại gặp tu sĩ của vũ trụ chính ở đây, đã thế còn là một người vô cùng lương thiện. Anh chắp tay lại rồi cười nói: “Cảm ơn tiên tử đã có ý giúp đỡ, nhưng một mình tôi có thể giải quyết tên vô dụng này được”.

Nói rồi, anh nhảy lên. Nhưng anh vừa nhảy lên được nửa mét thì đã xuất hiện ngay cạnh tên có bộ mặt xương khô rồi.

Lý Cốt Tiên sững người rồi quay lại tung một chú đấm định tấn công Ngô Bình, nhưng phản xạ của anh cực nhanh, anh đã túm lấy cổ hắn rồi bẻ ngoặt.

Rắc!

Đầu Lý Cốt Tiên nghẹo sang một bên, Ngô Bình tung tiếp vài cú đấm khiến hắn hắny thêm hơn chục đốt xương, sau đó chốt hạ bằng một nhát đao xuyên thẳng vào tim hắn.

Anh đã sống ở vũ trụ chính một thời gian nên cũng hiểu được phần nào về nơi này, Cốt Tiên gì đó này cũng mới ở tầng thứ ba Bí cảnh thôi thì sao đọ lại anh được? Huống hồ đây còn là sân nhà của anh, hắn còn bị hạn chế tu vi.

Sáu người khác đều kinh ngạc trước thực lực mạnh mẽ của Ngô Bình.

Đánh chết tên mặt xương khô xong, Ngô Bình đã lấy chiếc nhẫn trữ đồ của hắn trước mặt mọi người, sau đó chắp tay với tiên cô: “Tiên tử, cảm ơn cô lần nữa”.

Đạo cô vô cùng ngạc nhiên, cô ấy nói: “Công tử chờ đã”.

Ngô Bình dừng bước rồi hỏi: “Tiên tử có gì chỉ bảo?”

Đạo cô: “Anh vẫn định đi tiếp à?”

Ngô Bình gật đầu: “Đúng vậy, tôi định đi đến cuối”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK