Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình: “Dù hôm nay tôi có đánh chết ông thì Bạch Cốt Môn cũng không dám làm gì tôi đâu, ông muốn chết không?”

Lý Lan cười trừ: “Tôi xin lỗi về những lời nói trước đó”.

Ngô Bình: “Về bảo bố ông chủ động nhường chức, sau đó để ông nội tôi làm trưởng tộc”.

Lý Lan: “Vâng, tôi sẽ chuyển lời”.

“Tốt”, Ngô Bình nói: “Nhớ là tôi tha cho ông không phải vì không dám giết ông, mà vì chúng ta cùng mang họ Lý. Nếu ông còn dám lặp lại các hành động vô lễ vừa rồi thì có trốn đến Bạch Cốt Môn thì tôi cũng lôi ra rồi đánh chết”.

Đây là phong cách làm việc của người tu hành, nhanh và trực tiếp, không lòng vòng.

Lý Lan không còn dám phách lối nữa: “Vâng, tôi không dám nữa”.

Mọi người chờ một lúc sau thì lại hoa mắt lên, ngay sau đó Ngô Bình và Lý Lan đã quay lại. Nhưng ngực Lý Lan bị lún xuống, mặt thì sưng phù, trông như vừa bị ăn đòn.

Lý Lan tím mặt kéo bố mình là Lý Vân Hạn ra một chỗ, sau đó thì thầm gì đó. Lý Vân Hạn tỏ ra vô cùng sững sờ, thi thoảng lại liếc nhìn Ngô Bình.

Năm phút sau, Lý Vân Hạn méo mặt đi tới rồi khom người chào Lý Niệm Tổ: “Cậu Lý, ban nãy hai bố con tôi đã thất lễ, mong cậu bỏ qua cho”.

Lý Niệm Tổ nói: “Tôi bỏ qua cho đấy”.

Những người khác thấy thế thì ngẩn ra, Lý Vân Hạn chịu cúi đầu trước chi của Lý Vân Đẩu rồi ư?

Ngô Bình mỉm cười ngồi yên tại chỗ, sau đó nói với Lý Tú Thành đang ngây ngẩn: “Chú tư, lát nữa phiền chú lên tiếng bầu cử cho ông nội cháu làm trưởng tộc mới nhé ạ”.

Lý Tú Thành vẫn còn đang đần người, nhưng vốn là người thông minh nên nhanh chóng phản ứng lại ngay: “Ừ”.

Buổi họp dòng tộc bắt đầu được một lúc thì Lý Vân Hạn bước lên sân khấu nói: “Thưa các vị, sức khoẻ của tôi không được tốt nên hôm nay tôi muốn tuyên bố từ bỏ vị trí trưởng tộc, hi vọng chúng ta sẽ tìm được người giỏi hơn kế nhiệm”.

Lão ta nói xong thì đi xuống dưới luôn, sau đó thì hậm hực bỏ về. Ngay sau đó, mấy người con trai của lão ta cũng bỏ về theo.

“Hả? Lý Vân Hạn không làm trưởng tộc nữa ư? Tại sao?”

“Còn sao nữa? Ban nãy, Lý Huyền Bình đột nhiên biến mất, chắc chắn là đi đánh nhau với Lý Lan. Tôi nghe nói người tu hành không coi trọng lý lẽ, chỉ đọ xem nắm đấm của ai mạnh hơn, chắc Lý Huyền Bình mạnh hơn rồi”.

“Nói vậy mà trưởng tộc tiếp theo sẽ là Lý Vân Đẩu à?”

“Không thì ai? Ngoài Lý Vân Đẩu ra, còn ai xứng đáng với vị trí ấy hơn nào?”, mọi người đều gật gù.

“Lý Vân Hạn đã làm trưởng tộc nhiều năm nên rút lui là đúng rồi. Giờ Lý Vân Đẩu mạnh lắm, để ông ấy dẫn dắt Lý Thị, chắn chắn chúng ta sẽ làm nên chuyện”.

Ngay sau đó, Lý Tú Thành đã đi lên sân khấu rồi cười nói: “Thưa các vị, trưởng tộc đã xin nghỉ nên tôi đề cử Lý Vân Đẩu lêm làm trưởng tộc mới. Nếu mọi người đồng ý thì xin giơ tay”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK