Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, hoà thượng Suraiya mới thả Ngô Bình xuống, sau đó mở túi rồi nói: “Đến nơi rồi”.

Ngô Bình cố ý híp mắt lại quan sát mọi người, một người đàn ông trong số đó đeo mặt nạ màu đen, chiếc mặt nạ ấy trông rất dữ tợn, chắc là một loại ác quỷ nào đó.

Trương Tây Linh bước tới rồi chắp tay lạy người đó: “Giáo chủ, Ngô Bình đã đến rồi ạ”.

Ngô Bình nhìn người đàn ông đeo mặt nạ, anh nhìn xuyên thấu qua thì phát hiện đó là một gương mặt rất trẻ, trông chưa tới 20.

Anh thầm thấy kinh ngạc, giáo chủ của Hắc Thiên Giáo mà lại trẻ vậy ư? Nhưng tu vi của người này không thấp, cũng là cao thủ cảnh giới Thần giống anh.

Ngô Bình cất giọng chào hỏi: “Chào giáo chủ”.

Giáo chủ Hắc Thiên Giáo cười nói: “Cậu là Ngô Bình hả? Chính cậu đã trấn áp đường Hoàng Tuyền đúng không?”, giọng nói của hắn nghe rất già nua, rõ ràng là cố ý thay đổi giọng nói.

Ngô Bình đáp: “Đúng, sao giáo chủ biết chuyện này?”

Giáo chủ Hắc Thiên: “Tôi biết đường Hoàng Tuyền từ lâu rồi nên đương nhiên cũng biết những việc mà các người làm”.

Ngô Bình gật đầu hỏi: “Giáo chủ gọi tôi đến đây để làm gì?”

Giáo chủ Hắc Thiên chỉ vào cánh cửa bằng đồng rồi nói: “Trong này có cơ quan thượng cổ, cậu có cách nào mở ra không?”

Ngô Bình liếc nhìn rồi nói: “Chắc phải làm giáo chủ thất vọng rồi, tôi tinh thông trận pháp, nhưng không hiểu gì về cơ quan cả”.

Giáo chủ Hắc Thiên như đã biết trước câu trả lời, hắn nói với người bên cạnh: “Triệu Phi Công đến chưa?”

Tên thuộc hạ đáp: “Thưa giáo chủ, Triệu Phi Công đã tới chân núi rồi, đang trên đường đến”.

Giáo chủ Hắc Thiên gật đầu rồi nói với Ngô Bình: “Lát nữa mở cửa, phiền cậu xử lý các cấm chế bên trong cho chúng tôi”.

Ngô Bình: “Nếu tôi đã đến đây rồi thì sẽ dốc toàn lực giúp đỡ”.

Trương Tây Linh lấy một tờ chi phiếu ra rồi cười nói: “Cậu bạn, chúng tôi sẽ không bạc đãi cậu đâu, đây là chi phiếu 500 triệu, xong việc thì nó sẽ là của cậu”.

Ngô Bình nhìn tờ chi phiếu rồi: “Có phải hàng giả không đấy?”

Trương Tây Linh ngẩn ra: “Làm gì có chuyện, đích thân tôi ký tờ chi phiếu này đấy”.

“Đưa đây tôi xem nào”, Ngô Bình cầm lấy tờ chi phiếu rồi tập trung quan sát, sau đó nói: “Tôi nhìn nhầm, tờ chi phiếu này không có vấn đề gì cả”.

Dứt lời, anh nhét luôn nó vào túi.

Trương Tây Linh định nói gì đó nhưng lại thôi, Thiên Độc Đồng Tử không nhịn được nữa mà lạnh giọng nói: “Thằng kia, mày thấy tiền là sáng mắt lên, chưa làm gì đã lấy tiền rồi”.

Ngô Bình liếc hắn: “Hay tôi đưa tờ chi phiếu này cho anh rồi anh đi mà làm nhé”.

Thiên Độc Đồng Tử cứng họng, nếu được thì hắn sẽ dùng đủ mọi cách để xử lý Ngô Bình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK