Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thủ trưởng mới là người vất vả nhất ạ”, cả bốn người cùng đồng thanh.

Ngô Bình: “Để tôi giới thiệu, tôi là tả thần tướng mới, tên Ngô Bình. Từ giờ, tôi sẽ trấn thủ đảo Thanh Long, để giải quyết các vấn đề”.

Lư Thiên Thuần đứng dậy, đây là một người có tác phong nho nhã, mặc trường sam triều Minh, ông ấy chắp tay với Ngô Bình: “Thủ trưởng, tôi là Lư Thiên Thuần - thống lĩnh của sư đoàn ba. Hôm qua, thủ trưởng đã vất vả cứu chữa cho các binh sĩ, tôi thay mặt các anh em cảm ơn thủ trưởng”.

Ngô Bình: “Đừng khách sáo! Mọi người đều là anh em vào sinh ra tử với nhau mà”.

Một người khác cao lớn khôi ngô, mặt đen như than, râu cứng như sắt mặc áo giáp nói: “Thủ trưởng, tôi là Vu Thiên Chính của sư đoàn bốn. Tôi qua, thủ trưởng đã cứu con trai tôi, tôi vô cùng cảm kích, tôi xin dập đầu thay lời cảm ơn”.

Ngô Bình: “Tối qua, con trai của thống lĩnh Vũ cũng bị thương ư?”

Vu Thiên Chính gật đầu: “Vâng, nếu không có thủ trưởng cứu chữa thì e nó không qua khỏi rồi. Nó đang ở bên ngoài, rất muốn vào cảm ơn thủ trưởng”.

Ngô Bình cười nói: "Được, bảo người đó vào đi".

Vu Thiên Chính quay lại hô to, một chàng trai trẻ tuổi đẹp trai bước vào. Ngô Bình nhìn thấy anh ta liền nhớ ra, đây là một trong ba mươi người bị thương được anh chữa khỏi, vết thương khá nghiêm trọng vào thời điểm đó.

“Chào thủ trưởng!”, thiếu niên quỳ trên mặt đất hành lễ với Ngô Bình.

Ngô Bình cười nói: "Đứng dậy đi".

Thiếu niên đứng dậy nhìn anh đầy biết ơn.

Ngô Bình hỏi: "Cậu tên gì?"

"Báo cáo thủ trưởng, tôi tên là Vu Tương Đình".

Ngô Bình: "Ừ, tốt lắm, là một hạt giống tốt, ngày hôm qua cậu dũng mãnh giết địch, vì cứu đồng đội nên mới rơi nguy hiểm, là một hảo hán. Tôi có ba viên Đại Luyện Hình đan ở đây, tôi sẽ thưởng cho cậu".

Vu Tương Đình mừng rỡ, đưa hai tay nhận viên đan: "Cảm ơn thủ trưởng!"

Sau khi Vu Tương Đình đi ra ngoài, Ngô Bình đi thẳng vào vấn đề và nói: "Bốn vị thống lĩnh, nhiệm vụ đầu tiên của tôi khi đến đây là tìm người bị quỷ ám".

Nói đến vấn đề này, Vu Thiên Chính nói: "Thủ trưởng, vấn đề này thực sự là ưu tiên hàng đầu. Trong một tháng qua, hàng trăm anh em của chúng tôi đã bị giết bởi yêu ma! Nhưng chúng tôi không biết yêu ma là ai, nên chúng tôi không thể làm gì được!”

Ngô Bình nói: "Điều này thực ra rất dễ dàng. Tôi sẽ sắp xếp một thế trận và để tất cả binh lính lần lượt tiến vào thế trận. Thế trận lớn sẽ khiến yêu ma cực kỳ khó chịu, và người bị quỷ ám nhất định sẽ lộ ra điểm yếu".

Ánh mắt mấy người sáng lên, Chu Thiên Cương nói: "Nếu như chúng ta có thể làm được như vậy thì tốt rồi. Thủ trưởng đúng là anh minh, tôi vô cùng khâm phục".

Ngô Bình: "Tôi sẽ lập danh sách, lát nữa ông cho người đi chuẩn bị vật liệu".

Sau khi nói xong về ác ma, Ngô Bình cười nói: "Tôi nghe nói rằng có rất nhiều tên bất trị trong quân doanh?"

Vu Thiên Chính chớp mắt, nói: "Thủ trưởng, những tên khốn này rất kiêu ngạo. Một số trung đoàn đã bị chúng kiểm soát hoàn toàn, và chúng không nghe lời chúng tôi".

Ngô Bình hỏi: "Ồ, chúng đã kiểm soát được cả trung đoàn rồi sao?"

Chu Thiên Cương: "Báo cáo thủ trưởng, những người này có chống lưng lớn, vì vậy tất cả mọi người trong trung đoàn đều sẵn sàng đi theo họ".

Ngô Bình: "Nói cho tôi biết, ai là kẻ ngang ngược nhất".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK