Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dù Đường Huyền không muốn đi, nhưng Đường Thiên Hạc có địa vị rất cao nên anh ta không thể đắc tội được.

Đường Huyền đi rồi, Đường Thiên Hạc chợt quỳ trước mặt Ngô Bình rồi thành kính nói: “Xin cậu hãy nhận tôi làm đệ tử, và truyền thuật luyện đan cho tôi”.

Ngô Bình bình thản nói: “Ông Đường làm gì thế? Tôi còn trẻ lắm, tu vi cũng có hạn, tôi không dám làm thầy của ông đâu”.

Đường Thiên Hạc nói: “Cậu Ngô, tôi thật lòng muốn nhận cậu làm sư phụ”.

Ngô Bình thở dài nói: “Ông ngần này tuổi rồi, còn tôi thì trẻ quá, tôi không dám nhận đệ tử kiểu này đâu”.

Đường Băng Vân cũng nói: “Ngô Bình, nếu Đường trưởng lão đã có chí học luyện đan như vậy thì anh đồng ý đi. Có thể không công khai thân phận thầy trò ra ngoài mà, tự biết với nhau là được rồi”.

Ngô Bình gật đầu: “Băng Vân nói cũng có lý, Đường Thiên Hạc, ông thấy sao?”

Đường Thiên Hạc mừng rỡ, thật ra ông ấy cũng thấy hơi ngại khi nhận một người trẻ tuổi như Ngô Bình làm thầy. Giờ Ngô Bình đồng ý không công khai mối quan hệ này thì quá tốt rồi.

Ông ấy vội vái ba lạy rồi nói: “Đường Thiên Hạc cảm ơn sư phụ!”

Ngô Bình đỡ ông ấy dậy rồi cười nói: “Đứng lên đi, từ giờ trở đi, ông sẽ là học trò luyện đan của tôi”.

Đường Thiên Hạc vui sướng nói: “Lát sư phụ hãy đến chỗ của đệ tử, gần đây đệ tử muốn luyện một lò đan dược mà mãi không thành công, nhờ sư phụ chỉ dẫn ạ”.

Ngô Bình đồng ý ngay: “Được”.

Nhà Đường Thiên Hạc cách đây hai con phố nên đi một lát là tới.

Nhà của ông ấy rất âm u, ông ấy không lập gia đình nên chỉ sống một mình trong căn nhà rộng lớn. Trong đó, thứ bắt mắt nhất là phòng luyện đan cao hơn 30 mét, nằm chính trung tâm của căn nhà.

Hai người đi đến phòng luyện đan thì thấy có người canh gác, vì bên trong có nhiều đồ quý giá nên phải có người thường xuyên trông coi.

Đường Thiên Hạc mở cửa phòng rồi nói: “Mời sư phụ”.

Ngô Bình đi vào, sau đó nhìn thấy một lò luyện đan cổ xưa, dù không bằng lò của anh, nhưng cũng khá được.

Đường Thiên Hạc lấy các cái bình ra, bên trong chứa nguyên liệu để ông ấy luyện đan rồi nói: “Sư phụ, đệ tử đang muốn luyện Nguyên Khí Đan, nhưng mãi không thành công”.

Ngô Bình: “Giờ ông luyện cho tôi xem nào”.

Đường Thiên Hạc lập tức mở lò, ông ấy làm, còn Ngô Bình thì hỏi: “Thiên Hạc, tôi nghe nói ông và Đường Thiên Du khá thân, trong thời gian môn chủ vắng mặt, ông ta định cạnh tranh vị trí môn chủ à?”

Đường Thiên Hạc ngẩn ra rồi nói: “Sư phụ nghe ai nói thế? Dù Thiên Hạc cũng có dã tâm, nhưng đệ tử biết ông ấy không đủ thực lực làm môn chủ, mà còn có Đường Thánh Khoa mà, sao đến lượt Đường Thiên Du được?”

Ngô Bình bảo: “Xem ra tin đồn là giả”.

Đường Thiên Hạc cười nói: “Cũng không hẳn là giả. Đường Thiên Du quả thật có tham vọng. Có điều, tôi vẫn luôn khuyên ông ấy buông bỏ”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK