Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bà ta vừa nói xong, Ngô Bình đột nhiên bắn liên tục bằng hai tay, vô số con trùng nhỏ xíu trong không khí bị Chỉ Phong của anh đánh vỡ tan tành.

Giáp Bà Bà kinh ngạc, vung tay đánh ra một làn khói đỏ, bao phủ lấy Ngô Bình. Trong làn khói đỏ ấy có vô số trứng côn trùng cực nhỏ, một khi hít vào sẽ lập tức sinh sôi đầy rẫy côn trùng trong cơ thể.

Ngô Bình nghiêm mặt, tung ra mấy mươi chưởng với tốc độ nhanh như chớp. Mỗi một chưởng đều rền vang tiếng sấm, không khí rung chuyển dữ dội, hình thành một vòng xoáy không khí hình rồng, hướng thẳng về phía làn khói đỏ.

Khói đỏ lập tức bị cuốn vào vòng xoáy. Trong sự rung chuyển ấy, số trứng côn trùng đồng loạt nổ tung. Làn khói đỏ hoá thành sương đen, bay ra khỏi cửa rồi tan vào không trung.

Nhìn thấy đòn đáp trả ấy của Ngô Bình, Giáp Bà Bà biến sắc: “Khá quá!”

Ngô Bình nhìn bà ta chằm chằm: “Tôi muốn bà hiểu một điều, để giết bà, tôi chỉ cần dùng tối đa hai chiêu!”

Giáp Bà Bà không còn cáu giận, khẽ khom người: “Hôm nay cảm ơn cậu rất nhiều. Tạm biệt”.

Ngô Bình đáp: “Không tiễn”.

Nhìn Giáp Bà Bà chậm rãi rời đi, cả nhà họ Thiệu đều thở phào nhẹ nhõm.

Lúc này Thiệu Tôn mới hỏi: “Anh Ngô này, kế hoạch ban đầu của Giáp Bà Bà là muốn chiếm đoạt tài sản của nhà họ Thiệu thông qua anh họ tôi à?”

Ngô Bình gật đầu: “Đúng vậy. Khi mọi người đều đã chết, tài sản sẽ thuộc về Thiệu Hành Vận. Mà Thiệu Hành Vận lại là con rối trong tay họ, sớm muộn gì cũng chuyển giao toàn bộ tài sản”.

Thiệu Tôn kinh ngạc: “Không ngờ còn có thể làm như vậy. Chắc chắn họ đã hại rất nhiều nhà giàu có rồi nhỉ?”

Ngô Bình lắc đầu: “Có lẽ đây là lần đầu tiên. Giáp Bà Bà đột nhiên làm vậy, ắt có lý do”.

Không còn sớm nữa, thấy cả nhà họ Thiệu đều bình an, Ngô Bình và Diệp Huyền bèn ra về.

Cả hai rời khỏi nhà họ Thiệu. Xe vừa chạy được vài trăm mét thì bỗng nhìn thấy một bà lão mặc đồ đen đứng bên đường. Diệp Huyền phanh xe, nhìn sang Ngô Bình.

Ngô Bình mở cửa xe, lạnh lùng nói: “Bà vẫn không phục sao, Giáp Bà Bà?”

“Cộp!”

Giáp Bà Bà quỳ xuống đất: “Tôi có chuyện cầu xin cậu”.

Ngô Bình nhíu mày nói: “Giáp Bà Bà à, bà đã cao tuổi, tôi không dám nhận đâu. Xin hãy đứng lên”.

Giáp Bà Bà vừa nhìn Ngô Bình vừa cất lời: “Thần y Ngô, ban nãy tôi đã hỏi Đào Như Tuyết, biết được y thuật của cậu rất cao siêu nên muốn cầu xin cậu cứu con gái tôi”.

Ngô Bình hơi bất ngờ: “Con gái bà bị làm sao?”

Giáp Bà Bà thở dài: “Con gái giấu tôi, lén lút kế thừa ‘cổ Thần Thi’ từ tổ tiên, hoặc quá trình thập tử nhất sinh của cổ Thần Thi! Thi độc phát tác, mỗi ngày con bé đều sống không bằng chết. Vì để cứu nó, tôi đã cầu xin Vạn Phùng Xuân, nhưng ông ta bảo rằng dược liệu để trị thi độc rất quý, không trả mười tỷ thì ông ta sẽ không ra tay giúp đỡ”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK