Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quay về phía ngoài sương mù, thiếu niên kia hiếu kỳ hỏi: “Nhanh như vậy anh đã ra rồi à?”

Ngô Bình ừ một tiếng, hỏi: “Thiếu đảo chủ nhà các anh từng đi vào chưa?”

Thiếu niên: “Đi qua mấy lần, lần nào cũng phải nghỉ ngơi mấy ngày”.

Nghe đối phương nói phải nghỉ ngơi mấy ngày, Ngô Bình đã biết được Trần Tử Tu vẫn chưa lĩnh ngộ được Hoan Không Đại Đạo, nhiều nhất cũng chỉ có một chút ít vặt vãnh. Vì thế cậu lại hỏi: “Trên đảo Hoan Không có một đại trận rất lợi hại phải không?”

Thiếu niên gật đầu: “Đúng vậy. Nghe thiếu đảo chủ nói, tiên trận Hoan Không kia, uy lực không thể tưởng tượng nổi. Chỉ là nếu muốn khởi động đại trận này, cần có tu vi và trí tuệ cực cao, ở đây không ai có thể làm được cả”.

Ngô Bình quay về phòng, còn chưa uống hết một chén trà đã có một người trông như quản gia đi đến, ông ta cười nói: “Cậu Ngô, thiếu đảo chủ chúng tôi có lời mời cậu”.

Ngô Bình nhìn người trông có vẻ như quản gia này, cảm giác ánh mắt ông ta như ẩn chứa gì đó, cậu bèn hỏi: “Chẳng phải thiếu đảo chủ nói đưa tôi đi xem mỹ nhân sao? Có phải muốn đi rồi không?”

Quản gia cười nói: “Không sai. Thiếu đảo chủ đã chuẩn bị mỹ nhân rồi, lát nữa có thể đi qua”.

Ngô Bình bỗng bóp chặt cổ người này, ông ta cảm thấy cả người như bị đông cứng, sắc mặt ông ta thay đổi, thét lên: “Cậu Ngô đang làm gì vậy?”

Ngô Bình lạnh lùng hỏi: “Nói! Ông là ai, bây giờ thiếu đảo chủ thế nào rồi?”

Người này cười khan nói: “Cậu Ngô, tại hạ là quản gia đảo Hoan Không, thiếu đảo chủ đang đợi cậu qua”.

Ngô Bình lạnh giọng nói: “Nếu ông không nói thật, tôi sẽ dùng bí pháp khiến ông trở thành kẻ đần! Đến lúc đó, tôi hỏi gì thì ông cũng sẽ không do dự mà nói ra!”

Vẻ mặt người này thay đổi, vội nói: “Cậu Ngô đừng biến tôi thành kẻ đần, thiếu đảo chủ thật sự bảo tôi đến mời cậu, lát nữa cậu thấy thiếu đảo chủ thì sẽ biết thôi!”

Ngô Bình không nói dông dài, lập tức lấy con rối ra, bỗng chốc vẻ mặt người kia đã cứng đờ.

“Có phải thiếu đảo chủ xảy ra chuyện rồi không?”, cậu hỏi.

Người này gật đầu: “Đúng vậy. Thiếu đảo chủ uống phải trà độc, bất tỉnh nhân sự”.

“Là ai hạ độc?”

“Là mợ ba”. Người này nói: “Mợ ba mời người giúp đỡ từ bên ngoài đến, hiện tại bà ta đã khống chế cả đảo”.

Ngô Bình: “Đảo chủ đâu?”

“Hai giờ trước đảo chủ đã đi về cõi tiên, mợ ba muốn trừ khử thiếu đảo chủ, để Trần Tử Liệt thừa kế vị trí đảo chủ”.

Ngô Bình: “Trợ giúp bên ngoài do mợ ba mời đến là người nào, thực lực ra sao?”

Người này nói: “Một đại cao thủ thần thông tầng bốn, không ai trên đảo Hoan Không là đối thủ của người này cả!”

Ngô Bình nheo mắt, cậu không ngờ mợ ba lại ra tay nhanh như vậy, cục diện hiện tại đối với cậu không hề có lợi, đối mặt với cao thủ thần thông tầng bốn, cậu cũng không nắm chắc được phần thắng.

Suy nghĩ một lúc, cậu hỏi: “Trên đảo Hoan Không có đại trận, ông có biết đại trận này ở đâu không?”

Người này nói: “Biết. Đầu mối quan trọng của đại trận ở ngay trung tâm của đảo Hoan Không, trong đó có một ngọn núi nhưng trận này rất huyền diệu, trước giờ chưa có ai có thể nắm giữ được nó”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK