Ngô Bình bảo: “Chuyện này dễ mà. Khi rảnh, tôi sẽ xem bói phương hướng và tìm vài nơi thích hợp”.
Lý Thanh Đế nói: “Chuyện thứ ba là xây dựng học viện Lý thị, bồi dưỡng nhân tài trong tộc”.
Ngô Bình đáp: “Ừ. Cụ thể ra sao thì các anh cứ quyết định, tôi phải nhanh chóng biên soạn tài liệu giảng dạy”.
Anh trò chuyện với hai người về Lý Môn, đến tận sáng sớm họ mới ra về.
Hai người họ vừa đi khỏi, anh bèn tiến vào trạng thái giác ngộ, lĩnh hội truyền thừa Tam Hoàng. Nói trắng ra, truyền thừa Tam Hoàng chính là thần, thể, pháp. Tam Hoàng đã đi trên con đường này rất xa, tích luỹ được rất nhiều kiến thức tu hành quý giá.
Nhưng kiến thức chỉ là kiến thức, để hiểu được và vận dụng cho bản thân là điều vô cùng khó khăn.
Hai ngày sau, Ngô Bình đến ngoại viện Thục Sơn. Vì hôm nay là ngày chính thức thành lập ngoại viện Thục Sơn, rất nhiều môn phái cử người đến chúc mừng. Là người quản lý của ngoại viện, tất nhiên anh phải có mặt.
Bên cạnh đó, ngoại viện Thục Sơn mở cửa còn phải chiêu mộ đệ tử mới. Nhờ quảng bá rộng rãi vào thời gian đầu, nhiều thanh thiếu niên từ khắp nơi trên đất nước đã đổ xô đến vùng lân cận Thạch Thành để tham gia buổi kiểm tra nhập môn vào ngày mai.
Những người vượt qua buổi kiểm tra có thể vào ngoại viện tu hành, nếu có biểu hiện tốt còn được đến tu hành ở Thục Sơn kiếm phái.
Ngô Bình rất xem trọng những đệ tử mới được thu nạp. Anh quyết định đích thân đến hiện trường buổi kiểm tra để tránh việc bỏ sót nhân tài.
Hôm nay, ở cổng lớn của ngoại viện Thục Sơn rất đông người, Ngô Bình buộc phải cử một lượng lớn nhân sự duy trì trật tự.
Thục Sơn có một bộ công cụ kiểm tra tư chất, quá trình khá đơn giản, nhưng để vượt qua bài kiểm tra vẫn rất khó, người bình thường đừng hòng nghĩ đến. Đến cuối cùng, số người có thể vượt qua bài kiểm tra còn chưa đến một phần trăm!
Trần Đạo Huyền, Lưu Vọng Công đón khách, Ngô Bình phụ trách kiểm tra người mới. Dưới sự hướng dẫn của các đệ tử, từng nhóm người đi đến địa điểm kiểm tra.
Phần đầu tiên là tuyển chọn sơ bộ, chủ yếu là xem thể chất của từng người, ví dụ như Linh Khiếu, kinh mạch, gân cốt, sau đó xem thiên phú, ví dụ như sức mạnh thần hồn, Thần Khiếu, vân vân.
Dùng cách này có thể phán đoán một người có thích hợp tu hành hay không. Phần này do Ngô Bình đích thân phụ trách.
Những người đăng ký xếp thành hàng dài, nhanh chóng được thông qua trước mặt anh. Nhãn lực của anh cực kỳ chuẩn xác, chỉ cần nhìn một cái là biết có thể tu hành không.
Khi gặp được người có tư chất ổn, anh sẽ ra hiệu cho người đó tiến vào lối đi ở phía sau anh. Sau khi đi qua lối đó, những người này sẽ tham gia buổi kiểm tra chi tiết.
Quá trình tuyển chọn sơ bộ khá tàn khốc. Về cơ bản, cứ cách từ ba mươi đến bốn mươi người mới có một người được Ngô Bình chọn.
Trong lúc tuyển chọn, Ngô Bình phải tập trung tinh lực, cực kỳ nghiêm túc.
Một cậu trai cao mét chín, vô cùng lực lưỡng giữa đám đông. Khi đi qua Ngô Bình, cậu trai đã không được anh lựa chọn. Cậu trai này vốn kiêu ngạo, không thể chấp nhận việc mình không được chọn, bèn hỏi Ngô Bình: “Này, sao lại không chọn tôi?”
Ngô Bình phớt lờ đối phương. Ai cũng cảm thấy mình khác biệt cả. Điều này không có gì đáng chê trách, hơn nữa, hầu hết mọi người đều có thể đối mặt với thực tế. Nhưng cũng có một số ít người không thể chấp nhận sự thật, tư chất bình thường nhưng lại cao ngạo quá mức, chẳng hạn như cậu trai này.