Trần Lệnh Bá đứng dậy, quan sát Ngô Bình từ đầu đến chân rồi hỏi: “Các hạ là?”
Ngô Bình: “Tôi là ai ông chưa đủ tư cách được biết”.
Trần Lệnh Bá hừ lạnh: “Anh bạn trẻ, tôi là đệ tử Ngọc Hư Cung, cậu phải nhìn kỹ xem đây có phải nơi cậu tác oai tác quái được không đã chứ!”
“Bốp!”
Ngô Bình giơ tay tát ông ta đánh bốp một cái, đánh mạnh đến nỗi Trần Lệnh Bá nhảy dựng lên, khoé miệng chảy máu.
Trần Lệnh Bá kinh ngạc: “Cậu…”
“Bịch!”
Anh lại bước lên phía trước bồi thêm một đấm vào mặt Trần Lệnh Bá, khiến ông ta lăn lộn vì đau đớn.
Ngô Bình lại tiến lên, vừa đánh vừa đấm cho ông ta một trận nên thân. Tu vi của Trần Lệnh Bá không thấp, nhưng tiếc rằng vẫn không phải đối thủ của anh nên bị đánh cho bầm dập mà không phản công lại được.
Sau khi đánh người xong, anh mới nghênh ngang rời khỏi đó.
Đến nửa ngày sau, Trần Lệnh Bá mới hoàn hồn, lập tức gầm lên với thuộc hạ: "Lập tức báo lên với Ngọc Hư Cung!"
Ngô Bình đi tới Long Thành. Lần trước anh đánh cho Thái thú ở đó sợ chạy mất dép nhưng thế lực đứng đằng sau đó vẫn chưa bỏ cuộc, lại phái cao thủ khác đến thay.
Người mới đến này rõ ràng mạnh hơn Thái thú khi trước. Nhưng trong mắt Ngô Bình, cũng chẳng khác gì nhau. Cho nên anh lại hoá thân thành hung thần, đến đánh cho Thái thú mới một trận thừa sống thiếu chết.
Làm xong những việc này, anh đi tìm Lý Long Thần uống rượu. Hai người uống đến tận khi trời tảng sáng thì phía Viên Khắc Hiếu báo tin. Viên Khắc Hiếu cười nói: "Cậu đúng là cao tay, đánh bị thương hai Thái thú, đối phương giờ chắc chắn đã từ bỏ dã tâm với Long Thành rồi".
Ngô Bình: "Bọn họ cũng không ngốc, biết khó thì phải lui thôi".
Viên Khắc Hiếu: "Nội trong ba ngày, Lý Long Thần sẽ nhận được giấy bổ nhiệm, cậu bảo cậu ấy chuẩn bị trước nhé".
Ngô Bình đáp: "Tôi biết rồi".
Viên Khắc Hiếu: "Cậu Ngô, còn chuyện này nữa. Mấy ngày nay, cậu trấn thủ Kinh Tây, không một tu sĩ tà đạo nào dám xâm nhập khiến cấp trên vô cùng vui mừng. Thêm việc được chúng tôi ủng hộ nên Lăng Tiên Các quyết định để cậu tiếp tục làm thủ lĩnh Thiên Long. Hơn nữa, ngoài Lăng Thiên Các thì Thiên Long không chịu sự ràng buộc của bất kỳ tổ chức nào. Ngoài ra, chúng tôi đang cố hết sức để giành lấy cái ghế Tổng đô đốc Giang Nam cho cậu. Nếu thành công thì rất nhiều châu của Giang Nam sẽ do cậu cai quản.
Sau khi anh cúp điện thoại, Lý Long Thần cười nói: "Sư thúc, thật không ngờ đệ tử còn có ngày được làm Thái thú!"
Ngô Bình: "Thái thú tương đương với thị trưởng một thành phố, ngồi ở vị trí này không dễ đâu. Cho nên anh phải thật cố gắng, suy nghĩ chu toàn cho người dân".
Lý Long Thần: "Sư thúc, đệ tử hiểu rồi!"
Sau khi trời sáng, Ngô Bình lại đi tới huyện Long Khánh. Mấy ngày anh không ở đây, thi thoảng cũng có mấy tu sĩ không biết trời cao đất dày định xâm phạm lãnh thổ nhưng đều bị Linh Hy trị cho đến nơi đến chốn.
Lúc này, tu sĩ nào cũng e sợ khi đi qua đây. Họ hoặc là ngoan ngoãn đăng ký hoặc là tìm đường khác vào kinh.
Vị trí của Ngô Bình ở Thiên Long được duy trì nên anh quay về chỉnh đốn lại tổ chức một lượt. Những nữ tu sĩ mà Nữ Đế Linh Hy đưa tới đều được gia nhập Thiên Long. Nhưng chưa hết, anh còn muốn chiêu mộ thêm nhiều nhân tài để tăng cường sức mạnh của mình.
Anh gọi Hoa Giải Ngữ đến, nói: "Thư ký Hoa, giờ Thiên Long đã là một trong những tổ chức mạnh nhất Viêm Long, có lẽ chúng ta đủ tư cách để tuyển thêm người tài nhỉ?"