Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình nói: “Ông ơi, chuyện này không gấp, khi nào có cơ hội, cháu sẽ dân mẹ với Tiểu Mi tới gặp ông”.

Lý Vân Đẩu xua tay: “Không, thân phận của cháu tạm thời cần được giữ bí mật, không thì ông lo có người gây bất lợi cho cháu”.

Ngô Bình cau mày: “Có người gây bất lợi cho cháu ư?”

Lý Vân Đẩu gật đầu: “Ngày xưa, bố cháu mất tích là có người rắp tâm hãm hại, dù ông không có bằng chứng cụ thể, nhưng ông tin vào phán đoán của mình”.

“Là ai vậy ạ?”, Ngô Bình lạnh giọng hỏi.

Lý Vân Đẩu lắc đầu: “Giờ ông chưa thể nói cho cháu biết được, khi nào thờ cơ chin muồi, tự cháu sẽ biết”.

Sau đó, ông ấy cười nói: “Cháu rất xuất sắc, lại còn là thành viên của Thiên Long và là đệ tử của Đông Phật tiên sinh, kiêm một tiểu thần y nữa chứ, quá giỏi! Tiểu Bình, ông đã cho đăng bài về việc cháu chữa bệnh cứu ông rồi đấy, ông tuyên bố với bên ngoài cháu là một thần y”.

Ngô Bình gật đầu: “Cháu sẽ nghe theo sắp xếp của ông ạ”.

Lý Vân Đẩu liếc nhìn đồng hồ: “Thôi, ông phải về rồi, tối nay ông sẽ cho người tới đón cháu”.

Ngô Bình vội hỏi: “Đi đâu vậy ạ?”

Lý Vân Đẩu cười nói: “Tối nay, nhà họ Lý có một bữa tiệc. Dù là tiệc gia đình, nhưng cũng không khà nhiều nhân vật nổi tiếng của Vân Đông tới tham dự, ông muốn nhân cơ hội này để giúp cháu làm quen với mấy cô gái đẹp”.

Ngô Bình ngạc nhiên: “Các cô gái đẹp ạ?”

Lý Vân Đẩu: “Ừ, cháu là cháu ông thì sao thiếu người đẹp bên cạnh được? Tiểu Bình, ông sẽ tìm vài cô con nhà danh giá cho cháu chọn, thích ai thì cứ nói với ông”.

Ngô Bình câm nín, ông nội coi anh là gì chứ? Anh nghiêm túc nói: “Ông ơi, không cần nhiều quá đâu ạ, không cháu hoa mắt mất”.

Lý Vân Đẩu cười phá lên, sau đó vỗ vào mặt cháu mình rồi đứng dậy rời đi.

Tiễn Lý Vân Đẩu đi rồi thì cũng tới giờ cơm trưa, Ngô Bình cùng đám Trần Hiểu Đồng ăn chung.

Trần Hiểu Đồng rất chăm chỉ, trong lúc mọi người ăn trưa, cô ấy vẫn luyện tập, xem ra chuyện hôm nay đã khiến cô ấy sợ hãi nên mới muốn trở thành một cao thủ giống Ngô Bình.

Ngô Bình cũng không ăn nhiều, hôm này lúc giao thủ với Thường Xuân, anh đã ngộ ra vài điều, vì thế muốn tìm một nơi yên tĩnh để tập trung cảm nhận.

Đòn tấn công ấy của Thường Xuân rất mạnh, nhưng anh vẫn hoá giải dễ dàng, điều này khiến một cao thủ cảnh giới Thần Ý cũng bại dưới tay anh.

Ngô Bình tập trung cảm nhận, tới chiều muộn thì anh đã sáng tỏ, anh đã lĩnh ngộ được sự kỳ diệu của quyền pháp, đó chính là cương nhu!

Ngay sau đó, anh cảm thấy quyền ý của mình lại tăng thêm một bậc, bắt đầu tiến vào đại thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK