Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình nhớ đến tơ nhện Thiên Nhận mà lúc trước mình có được, cậu nhớ Phương Lập đã từng nói thứ này vô cùng đáng giá, mà trên người của cậu hiện đang có một lượng lớn tơ nhện Thiên Nhận.

Ngô Bình hỏi Phương Lập: “Tơ nhện Thiên Nhận có thể bán được ở đâu?”

Phương Lập: “Những loại kỳ trân thế này, đều thường được bán đấu giá, nếu bán như thế thì giá sẽ tương đối cao. Chủ nhân muốn bán một ít à?”

Ngô Bình: “Chúng ta mới đến đây, trên người không thể không có tiền”.

Ánh mắt của Phương Lập sáng lên, nói: “Thuật luyện đan của chủ nhân nhất định có thể khiến cho Thánh Cổ Đại Lục khiếp sợ! Tơ nhện Thiên Nhận có thể bán cho chủ quán, chỉ là giá sẽ hơi thấp một chút”.

Bọn họ đi đến một đoạn đường, nhìn thấy một cửa hàng có quy mô rất lớn, từng tầng người đông đúc, buôn bán sầm uất.

Dựa theo lời của Phương Lập thì tơ nhện Thiên Nhận càng dài thì đơn giá sẽ càng cao, cho nên lúc trước Ngô Bình đã lập tức chuẩn bị một dây tơ nhện dài ba trăm trượng. Theo lời thì mười trượng tơ nhện Thiên Nhận giá trị trên dưới một trăm thánh thù. Tơ nhện Thiên Nhận dài ba trăm trượng này ít nhiều gì cũng phải đáng giá trên trăm triệu thánh thù!

Bọn không quen thuộc với thành Mộng Hoa, nhìn thấy chuyện kinh doanh của nhà này không tồi, nên Ngô Bình quyết định đi vào xem thử xem.

Có quá nhiều khách hàng, Ngô Bình đi vào cũng không có ai để ý đến, chỉ có thể chủ động tiến lên dò hỏi giá cả. Cậu nhìn xung quanh, nhìn thấy tầng một không có bán tơ nhện Thiên Nhận, nên dò hỏi một người phục vụ.

“Quý cửa hàng có bán tơ nhện Thiên Nhận không?”

Phục vụ bận đến mức miệng lưỡi khô khốc, trên khóe miệng toàn là nước miếng, liếc nhìn Ngô Bình một cái, không nhịn được mà hỏi: “Tôi nói này, cậu có biết tơ nhện Thiên Nhận đáng giá bao nhiêu tiền một thước không?”

Ngô Bình: “Tôi nghe nói một trượng tơ nhện Thiên Nhận trị giá ba mươi nghìn thánh thù”.

Phục vụ khịt mũi một tiếng: “Đúng vậy, nếu mười trượng thì càng quý!”

Lòng Ngô Bình tự hỏi tại sao người phục vụ này lại nói chuyện khó nghe như thế, cậu nói: “Thế cuối cùng quý cửa hàng có bán tơ nhện Thiên Nhận không?”

Phục vụ trợn trắng mắt: “Cái này vô cùng trân quý, quanh năm suốt tháng đều thiếu hàng. Nếu cậu thật sự biết được giá thị trường thì hẳn là rất rõ điểm này”.

Ngô Bình nghĩ thầm, thiếu hàng thì hay quá, cậu cười nói: “Phục vụ. Tôi muốn gặp ông chủ nhà anh một lần, muốn nói chuyện buôn bán với chủ của anh”.

Phục vụ thuận miệng nói: “Bán cái gì? Nếu buôn bán nhỏ thì ông chủ chúng tôi không có thời gian”.

Ngô Bình: “Trong tay tôi có chút tơ nhện Thiên Nhận, muốn bán cho quý cửa hàng”.

Phục vụ lập tức tỉnh táo tinh thần, hô lên: “Tơ nhện Thiên Nhận! Dài bao nhiêu?”

Ngô Bình: “Tơ nhện Thiên Nhận dài ba trăm trượng”.

Vừa nghe nói có ba trăm trượng, phục vụ biết đây là mối lớn, lập tức khách khí, nói: “Khách quý, mời lên lầu ngồi!”

Sau mời mấy người Ngô Bình lên lầu, bưng trà rót nước, sau đó ông ta lập tức đi tìm chủ cửa hàng.

Chưa đến nửa phút, một người trung niên mặc áo bào da thú màu bạc bước ra, cao hơn hai mét, râu đen dài, cười “ha ha”, nói: “Khách quý, tôi là ông chủ của tiệm, hân hạnh gặp mặt. Nghe nói trong tay cậu có tơ nhện Thiên Nhận?”

Ngô Bình gật đầu: “Ngẫu nhiên có được một đoạn, nghe nói danh tiếng của quý cửa hàng không tồi, nên tôi đến xem thử”.

Ánh mắt của ông chủ lập tức sáng lên: “Có thể cho tại hạ xem tơ nhện không?”

Ngô Bình lấy ra một cuộn cơ nhện, đặt ở trên bàn, nói: “Mời xem”.

Ông chủ cầm tơ nhện lên quan sát, sau đó lấy chủy thủ ra nhẹ nhàng cắt một chút. Tơ nhện Thiên Nhận không thể đứt, chủy thủy của ông ta lại có vài vết xước.

Hai mắt ông ta sáng lên, nói: “Không sai, chính là tơ nhện Thiên Nhận”.

Ngô Bình: “Cuộn tơ nhện này, dài ba trăm trượng, nếu ông chủ muốn thì nói giá đi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK