Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu Ngô Bình không phát hiện ra cơ quan trước thì lát nữa không bị thương cũng phải giật mình.

Hoa Giải Ngữ hét lên: “Long chủ cẩn thận”.

Ngô Bình xua tay rồi đi tiếp, cứ đi được vài bước anh lại ấn chỗ này hoặc giẫm lên chỗ kia, sau đó phía trước đều xuất hiện đủ loại cơ quan.

Cuối cùng, Ngô Bình đã đi tới chỗ các thi thể nằm, anh phát hiện các thi thể đều đã bị đông cứng, toàn thân đẫm máu, chắc trước khi chết đều bị thương nặng.

Anh quan sát rồi lẩm bẩm: “Băng Phách Sát Trận!”

Anh vừa nói dứt câu thì có một khối băng trong vách tường cử động, nó như một chiến sĩ được điều động, chậm chậm bước ra từ vách băng, phía sau chỉ còn một khoảng trống vuông vức.

Sau đó thân của khối băng dần biến thành một chiến sĩ cao 1m75, tay cầm đao băng. Nó được làm từ băng đá nghìn năm, trên đầu có một lá bùa đang nhấp nháy.

Nó chém đao băng về phía Ngô Bình, rõ ràng các thành viên của đội Tây Nam bỏ mạng ở đây cũng vì bị chiến sĩ này giết chết.

Tốc độ của nó rất nhanh, loáng cái đã áp sát Ngô Bình. Điều đáng sợ hơn là nó vừa hành động, thân thể đã như biến mất.

Ngô Bình cười lạnh rồi giơ kiếm Hắc Long lên chém một đường.

Cheng!

Kiếm Hắc Long vô cùng sắc bén đã chém đôi người chiến sĩ băng. Tiếp đó đường kiếm lại loé lên, một cái đầu bằng băng cũng bị bổ đôi, lá bùa đang nhấp nháy tắt hẳn.

Ngô Bình đã giết một chiến sĩ băng, ngay sau đó lại có thêm bốn khối băng nữa cử động. Sau đó chúng cũng biến thành các chiến sĩ băng hệt như con lúc trước.

Ngô Bình cau mày: “Chưa hết cơ à?”

Nói rồi, anh chém mạnh kiếm Hắc Long vào vách băng.

Sau vài nhát chém, vách băng vỡ nát, đệ lộ ra các phù văn kỳ lạ khắc bên dưới. Ngô Bình nhanh chóng chém hét các lớp băng để thấy được một mật trận to như bàn ta.

Ngô Bình cầm lấy mật trận, bốn chiến sĩ băng đang định tấn công Ngô Bình lập tức lùi lại.

Ngô Bình mượn khả năng nhìn xuyên thấu để phá trận pháp.

Sau đó, anh mới vẫy tay với nhóm Hoa Giải Ngữ, gọi họ vào.

Vì các cơ quan đều đã bị anh phá giải hết nên mọi người đi vào đều an toàn.

Hoa Giải Ngữ: “Long chủ, ban nãy là người băng ạ?”

Ngô Bình: “Là con rối băng, do trận pháp điều khiển. Tôi thấy trận pháp này có thể điều khiển tối đa 49 con rối băng, bảo sao mà người của đội Tây Nam đều chết cả”.

Hoa Giải Ngữ thấy mới đi được nửa đường thì rụt rè nói: “Có đi tiếp không ạ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK