Ngô Bình gật đầu: “Tôi đã chuẩn bị xong rồi”.
Tu sĩ áo vàng: “Hãy phóng Nguyên Anh ra”.
Ngô Bình đứng thẳng bất động, trên đỉnh đầu phóng ra một vầng sáng có khí tức đáng sợ, mọi người vẫn chưa nhìn rõ thì nó đã lao vào trong tấm gương.
Mặt gương dao động như sóng nước, sau đó Thần anh đi vào.
Đi vào trong gương, Ngô Bình cảm nhận được xung quanh có rất nhiều khí tức tiếp xúc với anh, thông tin liên quan đến Thần anh của mình bị chúng nó nắm bắt rồi nhanh chóng tính toán.
Bề ngoài tấm gương lại khôi phục bình thường, trên mặt gương xuất hiện điểm sáng màu đỏ, từ nơi xa bay đến, sau đó tụ lại thành một quả cầu ánh sáng ở vị trí chính giữa.
Giáo viên phụ trách khảo sát đều đang nói chuyện phiếm đều vây lại xung quanh xem.
“Vừa rồi là một Thần anh!”, có người ngạc nhiên nói: “Không hổ là Võ Vương truyền kỳ chín sao, khí tức trong thoáng chốc đó đều khiến tôi phải chấn động, nếu Thần anh của cậu ta hoàn toàn được phóng ra, chắc chắn sẽ kinh thiên động địa”.
“Ừ, đúng là Thần anh cực mạnh, nhưng sau này thế nào vẫn phải xem tiềm năng Thần anh của cậu ta, dù sao thực lực chỉ đại diện cho hiện tại, tiềm năng mới đại diện cho tương lai”.
“Mọi người nhìn xem, bây giờ quả cầu ánh sáng đã là màu đỏ rồi. Tiềm năng màu trắng là bình thường, màu đỏ là tầm trung, thiên tài là màu bạc, thiên kiêu là màu vàng kim, thiên kiêu siêu cấp là màu tím, Vô Thượng Chí Tôn là màu vàng tím”.
Người đó vừa nói xong, màu của quả cầu sáng đã biến thành màu bạc.
“Đổi màu rồi! Màu bạc của thiên tài, cũng khá tốt”.
Nhưng vừa dứt lời, màu bạc lại biến thành màu vàng kim, thoáng chốc biến thành màu tím.
Mọi người đều bật cười thì thấy vô số điểm sáng màu tím tụ lại một chỗ, quả cầu sáng ngày càng sáng, sáng đến một mức nhất định thì biến thành màu vàng tím.
Mọi người hít khí lạnh nói: “Màu vàng tím, Vô Thượng Chí Tôn”.
Điểm sáng vẫn đang liên tục xuất hiện, quả cầu sáng màu vàng tím ngày càng lớn, cuối cùng như một mặt trời nhỏ khiến mọi người không mở mắt ra được.
Khoảng mười phút sau, quả cầu sáng biến mất, một thần quang bay ra từ trong gương, quay về trong người Ngô Bình.
Ngô Bình mở mắt ra: “Được bao nhiêu điểm?”
Triệu Hàn Sơn khẽ cười chỉ vào mặt gương, trên đó có một dãy số dài và nói: “Một trăm ba mươi bảy nghìn ba trăm điểm! Đây là số điểm cao nhất mà gương Vọng Thần đạt được kể từ khi thành lập”.
Ngô Bình: “Vậy à? Số điểm cao thứ hai là bao nhiêu?”
Một tu sĩ áo vàng nói: “Chín mươi tám nghìn điểm, thua xa cậu Ngô nhiều lắm”.
Sau đó ông ta nói: “Tiến hành kiểm tra bước thứ hai đi”.
Ngô Bình lại được dẫn đến một cái đĩa tròn cực lớn, vô số quả cầu sáng trôi nổi giữa không trung trên mặt đĩa tròn, có lớn có nhỏ, xung quanh quả cầu nhỏ là những quả cầu lớn.
Anh cảm nhận được thứ này giống như là vận chuyển Thiên Thể bèn hỏi: “Bước này kiểm tra thế nào?”