Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh mắt Kiếm Đạo Quân lộ ra vẻ ghen tị, ông ta nói: "Anh Nguyên, anh có đệ tử xuất sắc như vậy mà lại giấu giếm chúng tôi".

Nguyên Phong thản nhiên nói: “Thực ra tôi cũng không để ý đến đệ tử này mà để cậu ấy tự mình tu luyện, không ngờ cậu ấy lại tiến bộ nhanh như vậy, chẳng những lĩnh ngộ ý nghĩa của bốn Kiếm Cung lớn mà còn được Kiếm tổ triệu kiến. Ắt hẳn Kiếm tổ muốn truyền thụ cho cậu ấy tất cả ý nghĩa kiếm đạo".

Môn chủ của Thái Ất Kiếm Môn họ Hạ, ông ấy cười nói: "Đại thế giới Kiếm Đạo chúng ta có được thiên tài như vậy, từ nay về sau, đại thế giới Kiếm Đạo có thể khiêu chiến Tiên Giới rồi!"

Kiếm Đạo Quân: "Nói lời này vẫn còn quá sớm, trừ khi cậu ta trở thành kiếm thánh".

Vừa dứt lời, cửa điện Kiếm Đạo mở ra, Ngô Bình đi ra ngoài, lúc này anh đã không còn là mang dáng vẻ của Tống Ngọc mà khôi phục dáng vẻ nguyên bản.

Nhìn thấy bóng dáng anh, tất cả mọi người kinh ngạc, Nguyên Phong nói: "Tống Ngọc, cậu..."

Kiếm Đạo Quân tái mét mặt: "Là cậu!"

Ngô Bình chắp tay với Nguyên Phong: "Môn chủ, tôi là đệ tử của Thiên Địa Kiếm Tông, trước kia tôi và sư tôn La Thiên Tướng đến đại thế giới Kiếm Đạo, tham gia đại hội đấu kiếm..."

Anh kể lại mọi chuyện xảy ra ngày hôm đó, sau khi anh nói xong, bốn vị môn chủ đều nhìn Kiếm Đạo Quân với vẻ mặt phức tạp.

Kiếm Đạo Quân hừ lạnh một tiếng: "Cậu dám mạo danh tu sĩ của đại thế giới Kiếm Đạo, phải giết!"

Sau khi nhìn thấy năng khiếu của Ngô Bình, ông ta quyết tâm phải giết anh, nếu không sẽ là một mối họa nghiêm trọng. Lời này vừa dứt, một luồng ánh kiếm chiếu vào giữa hai lông mày Ngô Bình, ánh kiếm nhanh chóng thu lại, giống như một tia chớp nhỏ.

Tuy nhiên, ánh kiếm biến mất ngay khi đến gần Ngô Bình, anh giơ tay phải lên và chộp lấy Kiếm Đạo Quân. Ngay lập tức, kiếm khí trong cơ thể Kiếm Đạo Quân không chịu kiểm soát mà thoát ra ngoài, ngưng tụ thành một thanh kiếm khổng lồ trong không trung, rồi chém về phía chính ông ta.

Kiếm Đạo Quân kinh hãi: "Không!"

"Phụt!"

Ánh kiếm rơi xuống, Kiếm Đạo Quân bị ánh kiếm của chính mình chém thành tro bụi!

Bốn vị môn chủ cả kinh, đây là thủ đoạn gì vậy? Sức mạnh kiếm thánh sao?

Ngô Bình nói: "Bốn vị môn chủ, xin thứ lỗi cho tôi. Kiếm Đạo Quân nhiều lần hại tôi, tôi nhất định phải giết ông ta".

Nguyên Phong thở dài: "Không phải lỗi của cậu. Trương Tiểu Bình, cậu có bằng lòng trở thành một thành viên trong đại thế giới Kiếm Đạo của chúng tôi không?"

Ngô Bình: "Đương nhiên là có. Địa vị của bốn môn chủ vẫn như cũ, tôi chỉ muốn địa bàn của Kiếm Đạo Quân".

Bốn người nhìn nhau: "Được!"

Ngô Bình: "Tôi không muốn tiết lộ thân phận, từ nay về sau, bốn người cứ gọi tôi là Kiếm công tử, tôi vẫn dùng tên Tống Ngọc".

Nguyên Phong: "Được, từ nay về sau chúng tôi sẽ gọi cậu là Kiếm công tử".

Chủ nhân của Thái Hư Kiếm Môn là một người đàn ông trung niên tên Thượng Cảnh, ông ta hỏi: "Cậu Trương, cậu đã nhận được truyền thừa kiếm đạo trong điện Kiếm Đạo chưa?"

Ngô Bình cười nói: "Kiếm tổ truyền thụ kiếm đạo cho tôi, nhưng muốn lĩnh ngộ hoàn toàn thì cũng cần thời gian".


Chủ nhân của Thái Ất Kiếm Môn là một chàng trai trẻ tên Trần Nguyên Lang, rất phong độ và đẹp trai, anh ta nói: “Bốn người chúng tôi chỉ mới hiểu được bề ngoài của một loại ý nghĩa, còn cách kiếm đạo một khoảng cách rất xa. Trong tương lai, mong công tử hãy chỉ giáo nhiều hơn".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK