Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình: “Ừm, đến đâu hay đến đấy đã”.

Sau đó, Lý Mai đã đi thu mua các cửa hàng, để đảm bảo an toàn, Chu Nguyên Thông đã cho người đi theo bảo vệ cô ấy.

Ngô Bình lại tới chỗ cấm quân, sau đó đưa tài liệu mình biên soạn cho các thủ lĩnh, sau đó mới về phủ.

Đường Tử Di đang ngồi thuyền ở Đông Hồ trong nhà ở Hưng Long, chợt có một tia chớp loé lên, Ngô Bình đã xuất hiện.

Đường Tử Di cười nói: “Anh cưỡi sét về đấy à?”

Ngô Bình đắc ý nói: “Đó là Điện Bộ, mạnh hơn kiểu em bảo nhiều”.

Đường Tử Di xoa bụng rồi nói: “Con gái sắp ra đời rồi, anh đã chuẩn bị gì chưa?”

Ngô Bình: “Anh mong con ra để bế lắm rồi”.

Đường Tử Di cười nói: “Mấy ngày nay, bé con ngoan hơn nhiều rồi”.

Ngô Bình: “Nó đang ngồi luyện công đấy”.

Đường Tử Di ngạc nhiên: “Luyện công ư?”

Ngô Bình cười nói: “Tuy con chưa ra đời, nhưng nó rất thông minh. Trước đó ngày nào anh cũng dạy nó luyện công, nó học nhanh lắm”.

Đường Tử Di nói: “Luyện công từ trong bụng mẹ à, em cử tưởng đây chỉ là nói chơi thôi, ai dè lại xảy ra với mình thật”.

Ngô Bình: “Con anh thì phải khác chứ!”

Đường Tử Di: “Anh đã nghĩ ra tên cho con chưa?”

Ngô Bình: “Ừm, đại danh là Lý Tử Huyền, còn biệt danh thì là Khả Nhi”.

Đường Tử Di cười nói: “Anh lười thế, lấy tên của bố mẹ gộp lại đặt cho con à?”

Ngô Bình cười nói: “Thế không hay à? Tử Huyền nghe hay mà”.

Đường Tử Di: “Được rồi, chọn tên ấy cũng được”.

Hai người đang nói chuyện thì có một con cá màu vàng bơi đến, nó len lén nhìn Ngô Bình.

Anh lập tức cảnh giác rồi túm lấy nó.

Anh nhìn kỹ thì thấy đây chính là con cá mà Hoả Hoàng Nhi mua ngoài chợ, cô bé còn bảo kiếp trước, con cá này là một đạo tổ.

Khi Hoả Hoàng Nhi mang con cá này về nhà, đã ném thẳng xuống hồ rồi kệ nó tự sinh tự diệt. Không ngờ hôm nay nó lại bơi đến đây rồi lén nhìn Ngô Bình.

Anh nói: “Mày không bị cá lớn trong hồ ăn à? Xem ra cũng thông minh đấy, ban nãy mày nhìn gì tao hả?""

Con cá này rõ ràng đang giả ngu, nhãn cầu đơ ra như thể đã bị dọa sợ.

Ngô Bình cố ý nói với Đường Tử Di: “Tử Di, lát nữa anh sẽ đích thân nấu cho em một nồi canh cá, cá sống nấu canh ngon lắm”.

Đường Tử Di cười nói: “Được đấy, em cũng muốn ăn canh cá”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK