Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cậu hấp thụ năng lượng như vậy mới miễn cưỡng theo kịp tốc độ hấp thu năng lượng của thai ngọc. Giây phút này, sâu trong linh hồn cậu, có cảm giác đói khát rất dữ dội. Cảm giác này, cảm giác đói khát này so với cảm giác đói của người thường còn mãnh liệt gấp chục nghìn lần, khiến thân thể cậu run rẩy, bên trong linh hồn cảm thấy suy yếu và đau đớn.

“Cứ tiếp tục như vậy, thể nào mình cũng bị ăn đến nghèo thôi, xem ra mình phải quay về Kiếm Các một chuyến, tìm sư tôn xin tài nguyên!”

Thanh Ngưu bảo vệ ở bên cạnh, anh ta nói: “Cậu Ngô, thứ này không phải chuyện nhỏ, một khi luyện hóa hoàn toàn, chắc chắn sẽ trở thành bí thần mạnh nhất!”

Ngô Bình: “Không cho nó ăn no, thậm chí tôi còn không thể tu luyện được”.

Vì vậy, sáng sớm hôm sau, cậu tự mình đến Kiếm Các.

Trong Kiếm Các, ba vị kiếm lão đang uống trà trò chuyện với một người phụ nữ xinh đẹp. Từ sau khi Ngô Bình lĩnh ngộ được Vô Thượng Kiếm Khúc, mấy người họ hoàn toàn không còn áp lực, tâm tình rất thoải mái, người cũng nhàn nhã hơn hẳn.

Ngô Bình đột nhiên quay về, Thẩm Huyền Tông cười hỏi: “Đồ nhi, có chuyện gì mà hoảng hốt như vậy, chắc không phải lại bị nữ đệ tử vây quanh đâu nhỉ?”

Ngô Bình không có tâm trạng cười đùa, nói: “Sư tôn, trong thần cung con có trấn áp một thứ, tiêu hao rất nhiều, hiện tại con không còn gì để ăn được nữa”.

Thẩm Huyền Tông cảm thấy vô cùng kỳ lạ, ông ta đi đến, vươn tay ấn vào đầu Ngô Bình, chỉ thoáng cảm nhận, gương mặt chợt kinh ngạc, hỏi: “Đây là vật gì?”

Ngô Bình: “Thiên Địa Linh Đan, sở hữu sức mạnh cấm kỵ”.

Ba vị tôn sư nhìn nhau, Âu Dương Thiên Tế lập tức nói: “Tài nguyên có nhiều, bây giờ con vào bên trong đóng cửa tu luyện đi!”

Lúc này La Vô Phi mới giới thiệu người phụ nữ cho Ngô Bình, nói: “Vị này là Thanh Hàn kiếm tôn”.

Ngô Bình ôm quyền: “Bái kiến kiếm tôn”.

Người phụ nữ cười nói: “Quả nhiên ba vị đạo hữu đã thu nhận đệ tử giỏi, thế mà có năng lực luyện hóa cấm kỵ. Sức mạnh của cấm kỵ đã bị rất nhiều người lãng quên”.

La Vô Phi nói với Ngô Bình: “Đi theo tôi”.

Ông ta dẫn Ngô Bình đến một khu tu luyện, hỏi cậu có cần tài nguyên gì không.

Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Nâng cao thần hồn, tăng trưởng nguyên khí, hồn tinh, linh thạch gì cũng được”.

La Vô Phi vung tay lên, hàng đống tinh thạch xuất hiện, có Ngũ Hành Tinh Linh, thần thạch Âm Dương, hồn thạch Thiên Địa, tiên căn Thái Cực, thần thủy Thiên Nhất v.v, đều là tài nguyên tu luyện đỉnh cấp nhất thế giới.

Mắt Ngô Bình sáng lên hỏi: “Sư phụ, có nhiều đồ tốt như vậy à, đưa sớm cho con là tốt rồi”.

La Vô Phi nói: “Những thứ này vốn là lúc chúng ta để lại Trọng Khai Sơn Môn, nhưng bây giờ cậu cần đến thì cứ tùy ý sử dụng. Dùng hết vẫn có thể tích lũy, nhưng nếu bỏ lỡ cơ hội đột phá thì sẽ rất khó để có được chúng lần nữa”.

Ngô Bình cũng không khách sáo nữa, lập tức bắt đầu “ném thức ăn”.

La Vô Phi đi ra ngoài tiếp tục nói chuyện với bạn cũ. Mặc dù bốn người đang nói chuyện phiếm nhưng lúc này đều đang để ý đến tình hình của Ngô Bình.

Thanh Hàn Kiếm Tôn nói: “Đứa trẻ này khá giỏi, đính hôn chưa?”

Thẩm Huyền Tông cười nói: “Vẫn chưa, nhưng chắc hẳn đã có người yêu rồi”.

Thanh Hàn Kiếm Tôn: “Chỉ cần chưa kết hôn thì chẳng sao cả, lúc về tôi để ý giúp mọi người”.

Ở một bên khác, Ngô Bình bắt đầu cắn nuốt những báu vật này, thời gian cũng trôi qua từng chút.

Ba ngày sau, mấy món đồ trước mắt cậu đã tiêu hao hết một phần ba, cuối cùng cũng cậu không còn đói như trước, nhưng vẫn là không đủ.

Đến ngày thứ năm, cậu bỗng ợ một hơi, cảm thấy không thể hấp thu thêm được nữa. Lúc này thai ngọc trong thần điện thứ hai đột nhiên nhảy lên, toàn bộ Kiếm Các rung chuyển, bốn vị kiếm tôn bên ngoài cũng cùng quay đầu lại.

Thẩm Huyền Tông cười nói: “Xem ra là thành công rồi”.

Âu Dương Thiên Tế: “Ngô Bình tu luyện Thần Cung, đó chắc chắn là công pháp Trúc Cơ của Thánh Cổ Đại Lục. Chúng ta trước đây cũng đã từng tiếp xúc với công pháp này, đáng tiếc là thất bại”.

La Vô Phi: “Đệ tử của chúng ta thành công rồi, cũng xem như hoàn thành tâm nguyện của chúng ta”.

Lúc này Ngô Bình ở bên trong mở mắt ra. Trong Thần Cung, thai ngọc bỗng vang lên một tiếng “rắc”, nứt ra một đường như trứng gà nứt vỏ.

Sau đó, một cái đầu lộ ra bên trong, hắn có nước da màu vàng kim, đôi mắt xanh đậm, nhưng nhìn giống hệt Ngô Bình.

Nhìn thấy người này, Ngô Bình sửng sốt, đây là Bí Anh của mình à?

Nhưng cậu nghĩ kỹ lại, đây chẳng phải là Bí Anh của mình sao? Mấy ngày nay nó đều điên cuồng hấp thu năng lượng của cậu, bao gồm cả tinh thần lực, bí lực của cậu, tất cả đều sinh ra Bí Anh này.

Chỉ là cậu không ngờ Bí Anh của Thần Cung thứ nhất còn chưa xuất hiện mà Thần Cung thứ hai lại thành công trước.

Ngay sau đó Bí Anh của cậu lao ra khỏi Thần Cung, xuất hiện trước mặt Ngô Bình.

Mặc dù vẫn là kỳ Bí Anh nhưng Bí Anh của Ngô Bình đã cao ba trượng, khí thế ngút trời.

Phải biết sau này Bí Anh còn sẽ lớn lên, khi lớn lên mới được gọi là Bí Thần. Trong đó, dưới một thước gọi là Tiểu Bí Thần, trên một thước đến dưới ba thước là Đại Bí Thần; trên ba thước đến dưới chín thước là Thượng Bí Thần; trên chín thước được gọi là Bí Thần truyền kỳ. Nhưng nếu hơn mười thước thì được gọi là Bí Thần Chí Tôn.


Hiện tại Ngô Bình vẫn còn kỳ sơ sinh mà đã đạt tới ba trượng, sau khi trưởng thành có khả năng cao hơn mười trượng. Đây tất nhiên đã không còn là Bí Thần Chí Tôn nữa, mà là một loại Bí Thần lớn mạnh hơn, Bí Thần Cấm Kỵ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK