Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình cũng mặc kệ nó, anh đến nơi mà người nhà họ Đường đang ở, hai chị em Đường Tử Di và Đường Tử Yên đang cùng nhau luyện công, mấy ngày nay Đường Tử Di đều cố gắng tu luyện, cũng có chút tiến bộ.

Thấy Ngô Bình quay về, Đường Tử Di cười nói: “Chồng à, sao giờ mới về”.

Ngô Bình cười nói: “Đi một chuyến xa. Tử Di, thương lượng với em một chuyện”.

Đường Tử Di hỏi: “Chuyện gì?”

Ngô Bình: “Ở trên mạng Tiên, anh có mở một cửa hàng bán đan dược, thi thoảng còn bán thêm một vài thứ khác, vì vậy mỗi ngày đều cần phải xử lý”.

Đường Tử Di: “Mạng Tiên gì?”

Ngô Bình bèn lấy ngọc bàn ra, cảnh tượng xung quanh lập tức thay đổi, Tiên Nhi lại xuất hiện: “Chào mừng công tử đến Mạng Tiên”.

Ngô Bình: “Tiên Nhi, cô ấy là Đường Tử Di, là người đại diện của tôi, sau này cô ấy sẽ thay tôi quản lý Mạng Tiên, sắp xếp chuyện cửa hàng”.

Tiên Nhi: “Không sao, kể từ bây giờ, Đường tiên tử cũng có quyền lợi như Diệp công tử”.

Ngô Bình gật đầu, nói: “Hôm nay bán đấu giá một Hóa Tuyết Đan đế phẩm”.

Lần này có Đường Tử Di tham gia, cô ấy tận mắt thấy buổi đấu giá có đến trăm nghìn người tham gia, hơn nữa kêu giá cũng rất kịch liệt.

So với đan dược vương phẩm lần trước, lần này là đế phẩm, không chỉ hiệu quả tốt hơn, mà hiệu quả tổng thể còn tăng gấp bội. Đối với những tu sĩ có tài chính hùng hậu mà nói, đây mới là thứ mà bọn họ muốn.

Hóa Tuyết Đan đế phẩm, giá khởi điểm năm trăm nghìn tiền báu, mỗi lần tăng giá không thấp hơn năm mươi nghìn tiền báu, thời hạn ba phút, sau khi thời gian kết thúc, cao thủ đưa ra giá cao nhất có được đan dược này.

“Năm trăm nghìn”.

“Năm trăm năm mươi nghìn”.

“Sáu trăm nghìn”.

Không ngoài dự liệu của Ngô Bình, giá cả tăng tăng vọt tới một triệu, sau đó tần suất tăng giá rõ ràng có chậm lại. Khi thời gian gần kết thúc, giá cuối cùng đã đặt đến một triệu ba trăm năm mươi nghìn tiền báu!

So với một triệu hai trăm sáu mươi nghìn tiền báu lần đấu giá trước, thì anh đã kiếm lời được hai triệu sáu trăm mười nghìn tiền báu rồi!

Sau đó, Ngô Bình lại lấy ra một vài bí thạch lấy được ở Nam Cương, tinh trần khai thác được ở Đông Tinh Quốc cùng với một vài thứ không dùng đến.

Đường Tử Di rõ ràng càng có đầu óc kinh doanh hơn cả anh, giá bán cao hơn thấy rõ, hơn nữa cô ấy ra tay cũng rất nhanh nhẹn.

Giao Mạng Tiên cho Đường Tử Di, Ngô Bình quay về phòng đan dược luyện đan. Tam Tai Đan, ngoài Hóa Tuyết Đan còn có Tịnh Hỏa Đan và Tức Phong Đan.

Anh bắt đầu tu luyện Tịnh Hỏa Đan, luyện chế Tịnh Hỏa Đan này khá khó. Nhưng kỹ thuật luyện đan cũng anh không hề tầm thường, lò thứ nhất đã thành công rồi, tuy chỉ là đan dược bậc hai.

Lò thứ hai lại đạt đến bậc một, lò thứ tư là vương phẩm, lò thứ năm trên vương phẩm, mãi đến lò thứ sáu mới luyện được Tịnh Hỏa Đan đế phẩm.

Ba viên Tịnh Hỏa Đan bậc hai trực tiếp đem bán ra ngoài, mỗi viên tám mươi nghìn tiền báu; sau đó, ba viên Tịnh Hỏa Đan bậc một, mỗi viên bán với giá hai trăm bốn mươi nghìn, được bảy trăm hai mươi nghìn tiền báu.

Trong lúc Ngô Bình luyện đan, Đường Tử Di đã bán bốn lượng tinh trần, mỗi lượng một trăm nghìn tiền báu; còn bán không ít thứ vụn vặt, tổng cộng được thêm hơn một trăm sáu mươi nghìn tiền báu.

Đến đây, tổng cộng anh kiếm được ba triệu chín trăm bảy mươi nghìn tiền báu. Có tiền báu rồi, anh lại bắt tay khởi động lò luyện võ đạo, tiếp tục suy ngẫm về công pháp, công pháp thất phẩm của tiên điện Thiên Võ, Âm Dương Tạo Hóa Công.

Lúc lò luyện võ đạo chuyển động, anh cũng không lãng phí thời gian, cùng lúc tu luyện Thiên Cực Kiếm Kinh loại thứ sáu, Trọng Kiếm.

Trọng Kiếm, tên cũng như nghĩa, đó là muốn làm cho kiếm quang nặng hơn. Kiếm quang vốn là dùng sự sắc bén để thắng, nhưng bước này lại cứ đi theo một con đường riêng, phải tăng độ “nặng” của kiếm.

Không cần nghi ngờ, đây là một chuyện rất khó, bởi vì một khi kiếm quang đã “nặng nề” thì sẽ không còn nhẹ nhàng, linh động được nữa.

Mọi thứ diễn ra rất thuận lợi, mãi đến khi toàn bộ cấm chế đều được Chu Thanh Nghiên hấp thụ, cô ấy cũng không cảm thấy khó chịu, khi một vài cấm chế cuối cùng đi vào thân thể, thân thể Chu Thanh Nghiên bỗng xuất hiện đầy tia chớp.

Cô ấy kinh ngạc, hỏi: “Chồng à, em làm sao vậy?”

Ngô Bình vội dạy cô ấy cách khống chế sấm chớp thế nào, không lâu sau, Chu Thanh Nghiên đã có thể bay trong không trung, vừa vung tay là sấm sét đã nổ tung khắp trời, mấy nghìn tia chớp nổ tung trên không, uy lực rất đáng sợ.

Ngô Bình biết anh đã đánh giá thấp hiệu quả của cấm chế sấm chớp này. Sở hữu được cấm chế sấm chớp, Chu Thanh Nghiên xem như đã là chủ nhân sấm chớp, có thể tùy ý khống chế sấm chớp tự nhiên, cũng có thể tạo thành sấm chớp từ hư không.

Luồng điện chớp lóe, đang rèn luyện thân thể, thần hồn Chu Thanh Nghiên, cứ vậy không bao lâu sau, Chu Thanh Nghiên sẽ trở thành thiên kiêu tư chất siêu phàm!

Chu Thanh Nghiên vui mừng nói: “Chồng à, bây giờ em cũng là cao thủ rồi!”

Ngô Bình cười nói: “Đương nhiên rồi, bây giờ em chỉ cần vung tay thôi là có thể nổ tung cả một vùng Địa Tiên”.

Ở lại Đông Tinh Quốc nửa ngày, hai người đến tối mới quay về Viêm Long.

Khi quay về Viêm Long Quốc, Ngô Bình phát hiện mấy ngày nay Viêm Long lại có thay đổi dữ dội, càng có nhiều không gian gấp mở ra, diện tích lãnh thổ của Viêm Long đã tăng lên gấp trăm lần!

Quay về nhà, Chu Thanh Nghiên lập tức đóng cửa tu luyện, cô ấy muốn thích nghi hoàn toàn với sức mạnh sấm chớp này.

Dạo này Đào Như Tuyết rất nhàn rỗi, Ngô Bình vừa đến, cô ấy đã tìm đến, nói: “Ngô Bình, em muốn mau chóng nâng cao tu vi”.

Người trong tộc bị giết, chuyện này ảnh hưởng rất lớn đến Đào Như Tuyết, cô ấy ý thức được bản thân cũng phải có thực lực mạnh mẽ.

Ngô Bình nói: “Đúng lúc, anh tặng em một thứ hay ho”.

Anh lấy ra từ trong lò luyện Võ Đạo loại cấm chế thứ ba, loại cấm chế này có liên quan đến lửa.

Khi Đào Như Tuyết hấp thụ cấm chế lửa này, quanh người cô ấy bị bao phủ bởi một ngọn lửa thần ba màu. Bản thân Đào Như Tuyết đã có tu vi, dưới sự chỉ dẫn của Ngô Bình, cô ấy rất nhanh đã hiểu rõ phải khống chế ngọn lửa thế nào.

Cô ấy vừa điểm tay, trong không trung xuất hiện một con rồng lửa màu tím, rồng lửa dài chừng năm trăm mét, thô cứng, lượn vòng trên không, tỏa ra sức nóng kinh người.

Ngô Bình xem xét, ngay cả anh cũng không thể chịu nổi sức nóng từ ngọn lửa này, chỉ cần bị rồng lửa quấn quanh thân, dù chỉ một lát thôi cũng có thể bị thiêu thành tro rồi.

Cũng giống như sức mạnh sấm chớp, sức mạnh ngọn lửa cũng bắt đầu rèn luyện thân thể Đào Như Tuyết, khiến tư chất cô ấy không ngừng tăng lên.

Đào Như Tuyết có được sức mạnh ngọn lửa, cổ Thần Cơ Tiểu Thần càng không muốn ở trong thân thể cô ấy, nó chạy vào thân thể Ngô Bình nhanh như chớp, tìm một nơi thoải mái để ở.

Ngô Bình bỗng suy nghĩ, nói: “Tiểu Thần, tao có một thứ đồ tốt, mày ăn không?”

Tiểu Thần lập tức chui ra, trông ngóng nhìn Ngô Bình, thân mình mập mạp vặn vẹo, tỏ ý rất thích.

Ngô Bình lấy ra năm cái chai, đây là những thứ lấy từ giáo hội. Với kinh nghiệm bản thân, anh chắc chắn một lọ trong đó có lẽ sẽ có lợi đối với với tiến hóa của côn trùng.

Quả nhiên, Tiểu Thần lập tức bị lọ thuốc thu hút mà bay quanh nó.

Ngô Bình đổ một ít vào tay, Tiểu Thần hút sạch một hơi, sau đó vẫy đuôi còn muốn thêm. Cứ như vậy, anh lại đổ thêm một ít, Tiểu Thần lại uống một ít, không lâu sau đã uống hết thuốc.


Sau khi uống no, Tiểu Thần lập tức chui vào trong người Ngô Bình, nửa tỉnh nửa mê.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK