Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng Thiên Cầm: “Bố!”

Ngô Bình nhìn ông ta, người này đầu nhọn cằm rộng, vẻ ngoài lạ lùng, hơn nữa trên lưng còn có một mai rùa khổng lồ. Anh không khỏi hỏi: “Gia chủ Hoàng, ông là rùa thành tinh à?”

Hoàng Thiên Cầm tức giận: “Đừng có nói bậy, đây là hướng tiến hóa của bố tôi!”

Ngô Bình tỏ vẻ khinh bỉ: “Biến thành rùa đen cũng là tiến hóa à? Thế chắc đây là phương hướng không đàng hoàng gì!”

Mặt người đàn ông trung niên âm trầm, ông ta lạnh giọng: “Ở Đấu Hư Thần Vực, không ai dám nói chuyện với tôi như thế!”

“Bây giờ ông gặp rồi đó!”, Ngô Bình cười lạnh, anh không hề sợ hãi vị gia chủ nằm trong mười thế gia này.

Người đàn ông trung niên này chính là gia chủ của nhà họ Hoàng, lão ta bất ngờ điểm về phía Ngô Bình, lập tức có một luồng sức mạnh kỳ lạ bao vây anh. Ngay đến Đạo Tổ cũng không thể chịu được sức mạnh này, nhưng Ngô Bình chỉ thấy hơi khó chịu mà thôi.

Hoàng Thiên Cầm thầm thấy kinh ngạc, bà ta biết rõ thực lực của bố mình đáng sợ đến mức nào, nhưng người này đã trúng Nhân Diệt Chỉ của bố bà ta rồi mà vẫn không có phản ứng gì.

Người đàn ông trung niên cũng thấy bất ngờ, lão ta nhìn chằm chằm vào Ngô Bình rồi nói: “Thả con gái ta ra, có gì thì bình tĩnh nói”.

Ngô Bình nổi giận mắng: “Con gái ông vô cùng độc ác, bà ta đã ném em gái tôi vào hầm Thiên Ma, ông nghĩ tôi có thể tha cho bà ta được không?”

Người đàn ông nhăn mặt nói: “Chuyện gì cũng có lý do của nó, đứa con gái ấy là con của tên khốn Liễu Tam Tuyệt và một người phụ nữ khác, hắn đã làm chuyện có lỗi với con gái tôi”.

Ngô Bình: “Tôi không cần biết, nhưng dám bắt nạt người bên cạnh tôi thì tôi không tha cho đâu”.

Người đàn ông: “Chắc các hạ không phải tu sĩ của Thần Vực đúng không?”

Ngô Bình cười khẩy: “Tôi là ai không liên quan đến ông”.

Bây giờ người đàn ông đã biết nếu chỉ dùng mánh thì không thể cứu được Hoàng Thiên Cầm, lão ta trầm mặc vài giây rồi nói: “Giờ cậu muốn thế nào thì mới thả con gái tôi ra?”

Ngô Bình: “Đơn giản thôi, ông hãy cứu Mỹ Ngọc ra khỏi hầm Thiên Ma, rồi tôi sẽ tha cho bà ta”.

Người đàn ông cau mày: “Đừng nói là tôi, đến đại quân Thần Vực cũng không dám vào trong đó, cậu đang làm khó người khác đấy”.

Ngô Bình thờ ơ nói: “Thế thì chịu rồi, tôi đành ném bà ta vào trong đó vậy”.

Người đàn ông nổi giận: “Cậu mà làm vậy thì Hoàng Diệm tôi sẽ không tha cho cậu đâu”.

Ngô Bình cười mỉa một tiếng, sau đó ném Hoàng Thiên Cầm vào trong Động Thiên rồi cười nói: “Vừa hay tôi cũng muốn thử xem thực lực của người kẻ được gọi là con cháu của Thần tộc mạnh đến đâu”.

Thấy Ngô Bình dám khiêu khích mình, Hoàng Diệm cười nói: “Cậu không biết Nhân tộc tu luyện Thần đạo sẽ mạnh thế nào đâu! Được thôi, giờ tôi sẽ giết cậu luôn, Vạn Giới Thần Quyền chết đi!”

Uỳnh!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK