Hàn Tuyết Kỳ tựa hồ đọc được suy nghĩ của anh, nói: "Đừng coi thường việc nhập vai này làm không tốt sẽ bị phát hiện ngay. Cho nên, mười ngày nay tôi đã cùng tiểu thư nhà họ Ba ăn ở cùng một nhà, mục đích là để bắt chước cô ấy từ lời nói đến cử chỉ”.
Ngô Bình: “Tổng tiêu đầu vất vả rồi”.
Hàn Tuyết Kỳ: “Vậy tôi nhận hai triệu lượng trong số đó cũng không quá đáng chứ?”
Ngô Bình: “Không quá đáng”.
Hàn Tuyết Kỳ: “Còn nữa, tiêu cục cũng không thể không có phần. Kiểu gì cũng phải để cho tiêu cục một triệu năm trăm nghìn lượng, thêm năm trăm nghìn lượng cho các anh em cùng hộ tống nữa chứ?”
Ngô Bình: “Vậy còn một triệu lượng còn lại là của tôi phải không?”
Hàn Tuyết Kỳ: “Anh có ý kiến gì không?”
Ngô Bình: “Không ý kiến gì”.
Hàn Tuyết Kỳ: “Được, vậy quay về chuẩn bị đi”.
Khi anh quay lại chỗ ở, Mẫn Nhi đang thu dọn quần áo đang phơi. Thấy anh về, cô nói: “Ngô đại ca, anh về rồi!”
Ngô Bình: "Mẫn Nhi, em đã quen sống ở đây chưa?"
Mẫn Nhi gật đầu: "Em đã quen rồi. Ngô đại ca, một vị tỷ tỷ đã đến gặp em và hỏi thăm tình hình của em. Chị ấy còn bảo em đến sống cùng chị ấy, nói rằng em ở cùng Ngô đại ca rất bất tiện".
Ngô Bình hỏi: “Vị tỷ tỷ mà em nhắc tới có phải rất xinh đẹp cao ráo không?”
Mẫn Nhi gật đầu: "Đúng vậy, Ngô đại ca quen tỷ ấy sao?"
Ngô Bình lập tức biết người tới đây là tổng tiêu đầu, anh cười đáp: "Chị ấy nói đúng. Mẫn Nhi, hay là em đến ở với chị ấy?"
Mẫn Nhi đột nhiên trầm giọng: "Ngô đại ca, nếu em đến chỗ chị ấy thì em sẽ không thể gặp anh nữa sao?"
Ngô Bình cười "ha ha" nói: "Sao có thể vậy được? Chỉ cần anh còn ở trong tiêu cục một ngày thì chắc chắn sẽ ở lại đây. Như vậy lúc nào em cũng có thể đến tìm anh".
Mẫn Nhi lúc này mới thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt, chị ấy còn nói có thể dạy em vài thứ".
Ngô Bình gật đầu: “Đúng vậy, chị ấy rất lợi hại. Những thứ chị ấy dạy chắc chắn rất có ích với em”.
Tiếp theo, Ngô Bình nghỉ ngơi hơn một giờ đồng hồ thì có một tiêu đầu đến gọi anh, nói rằng tổng tiêu đầu đang tìm anh.
Khi đến đại sảnh, Ngô Bình nhìn thấy một cô gái mặc chiếc váy màu vàng nhạt đang ngồi ở đó, đẹp nghiêng nước nghiêng thành.
Thoạt nhìn còn tưởng là tiểu thư nhà họ Ba, nhưng nhìn kỹ lại mới nhận ra đây chính là tổng tiêu đầu cải trang thành tiểu thư nhà họ Ba.
Anh tiến lên một bước, nháy mắt với cô ấy một cái, nói: “Cô Ba, chúng ta có nên xuất phát luôn không?”
Tổng tiêu đầu “ừm” một tiếng rồi nói: “Được", giọng nói của cô ấy hiện tại nghe không giống lúc trước.
Cô ấy vừa nói vừa vươn bàn tay ngọc ngà ra, Ngô Bình vội vàng đi tới nắm lấy tay cô, sau đó chậm rãi dắt cô ra ngoài.
Khi ra đến ngoài sân, anh thấy một chiếc xe ngựa đã được chuẩn bị sẵn và có mười hai tiêu đầu đi cùng. Tất cả những tiêu đầu này đều được trang bị một con ngựa tốt.
Khi họ ra tới chỗ xe ngựa, Ngô Bình giúp Hàn Tuyết Kỳ lên xe. Lúc này, Hàn Tuyết Kỳ chợt nói: "Ngô tiêu đầu, anh cũng có thể lên xe".
Ngô Bình trong đầu tự hỏi tôi lên đó làm quái gì, nhưng anh vẫn nhảy lên xe ngựa và ngồi cùng với tổng tiêu đầu.
Mọi người vừa đi ra, Ngô Bình đã nhỏ tiếng nói: "Kỹ năng trang điểm của tổng tiêu đầu đúng thật là đỉnh cao, tôi xin bái phục".
Hàn Tuyết Kỳ: "Tôi quá cao so với cô ấy nên cứ phải cong chân xuống vô cùng khó chịu".