Chu Chân Nhi nghiến răng, đáp: “Là một kẻ ngoại lai, vì thèm muốn điền sản của nhà em nên tới cướp bóc. Người nhà em phản kháng lại thì bị bọn chúng giết sạch, đến nỗi chỉ còn em thoát chết! Những người phụ nữ trong nhà đều bị chúng hãm hiếp rồi giết sạch”.
Ngô Bình đáp: “Cô yên tâm, hai ta là chỗ quen biết, thù này tôi sẽ giúp cô báo. Mau đứng dậy, tôi giúp cô trị thương trước”.
Y thuật của anh thiên hạ vô song nên chẳng bao lâu đã chữa xong cho Chu Chân Nhi. Dung mạo của cô ấy không những được khôi phục, con mắt sáng trở lại mà cánh tay bị chặt đứt cũng mọc lại. Thậm chí, sau khi được Ngô Bình giúp điều tiết cơ thể, thể chất của cô ấy còn tốt hơn lúc trước.
Sau khi vết thương liền lại, Ngô Bình nói: “Chân Nhi, mối thù của cô nên để cô tự tay báo. Lúc trước, cô tặng cho tôi cuốn kinh thư đã giúp tăng tu vi của tôi lên đáng kể. Hôm nay, tôi cũng tặng lại cô một viên đan dược”.
Nói rồi, anh lấy ra một viên Đạo Quân Đan. Viên đan này do Lạc Ngưng Đan mới luyện ra gần đây, có thể giúp người sử dụng tăng tu vi lên thẳng Đạo Quân. Đương nhiên, giá của nó cực đắt, chỉ riêng dược liệu để luyện cũng đã rất khó tìm.
Chu Chân Nhi nhìn viên đan, hỏi: “Đây là đan gì vậy?”
Ngô Bình cười đáp: “Đây là Đạo Quân Đan. Uống nó vào sẽ trở thành Đạo Quân”.
Chu Chân Nhi không thể tin vào tai mình, cô ấy có thể trở thành một vị Đạo Quân sau khi uống một viên đan sao?
Ngô Bình nói: "Cô hãy nuốt viên đan trước, sau đó tôi sẽ giúp cô đột phá cảnh giới”.
Chu Chân Nhi cắn răng đáp: "Được!"
Cô ấy nuốt viên đan, một lực đạo lớn luân chuyển trong cơ thể giúp cô ấy thay da đổi thịt, đến cả sức mạnh tinh thần cũng được tăng lên đáng kể.
Ngô Bình đứng bên hỗ trợ cô đột phá cảnh giới.
Ba ngày sau, Chu Chân Nhi mở mắt ra. Lúc này trong cơ thể cô cảm nhận được một sức mạnh kinh thiên động địa. Thần niệm vừa hoạt động, cô liền biết được rất nhiều điều huyền diệu của thiên địa. Thì ra, cô đã thành công thăng cấp đến cảnh giới Đại La. Việc này đương nhiên là nhờ Đạo Quân Đan!
“Thực sự cảm ơn anh!”, cô cúi đầu thật sâu rồi nói.
Ngô Bình cười nói: "Cô không cần khách khí, trong đám người ra tay với gia đình cô chắc hẳn không có kẻ nào là Đạo Quân phải không?"
Chu Chân Nhi gật đầu: "Trong số bọn chúng, mạnh nhất là Chân Tiên. Chỉ là người nhà em thực lực quá yếu, bọn chúng lại bất ngờ tấn công, cho nên thực sự không chống đỡ nổi”.
Ngô Bình: “Cô đi đi, báo thù xong thì trở lại đây. Nếu muốn, tôi sẽ cho cô thân phận quý phi”.
Chu Chân Nhi nhìn thật sâu vào mắt anh rồi nói: "Em nhất định sẽ trở về”.
Chu Chân Nhi đi báo thù, Ngô Bình thì tiếp tục chuẩn bị cho cửa hàng đan dược mới ở đại lục Hồng Hoang.
Ba ngày sau, anh chuẩn bị một số đan dược ở phân khúc bình dân và trung cấp để bày bán, chính thức khai trương đan lâu mới. Vào ngày khai trương, anh không mời bất cứ nhân vật nổi tiếng nào đến dự, cũng chẳng tuyên truyền quảng cáo. Nhưng dù vậy, danh tiếng Đan Vương Lâu đã lan truyền từ lâu, ngày đầu tiên khai trương đã chật kín người, thậm chí không còn một chỗ trống.
Khi công việc kinh doanh của đan lâu mới đang phát đạt thì Chu Chân Nhi cũng trở lại. Cô ấy trông rất mệt mỏi, nhìn thấy Ngô Bình thì không nói gì, chỉ lặng lẽ ôm anh thật chặt.
Ngô Bình vỗ nhẹ lưng cô, nói: "Chân Nhi, anh sẽ đưa em vào cung”.