Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đồng thời, ký hiệu mà Dương Thần của anh hút được cũng đã vượt qua một ngàn năm trăm miếng.

Ngô Bình cứ liên tục giết chóc như thế khiến anh mệt muốn xỉu, anh quyết định nghỉ ngơi. Ngô Bình tính thời gian ba ngày cũng sắp đến, hỏi A Bạch: “Có phải điểm khen thưởng đứng đầu sẽ có phần quà gì không?”

A Bạch: “Người đứng nhất sẽ được phần quà là, một Trấn Sát Thiên Phù, phù này có thể sử dụng ba lượt để trấn giết cường giả dưới Thánh Hoàng”.

“Người đứng đầu trong lịch sử sẽ nhận được một phần quà, đó là một bộ ‘Thiên Giáp’ do Thiên Đế luyện chế ra. Người có được Thiên Giáp này, có thể tăng thực lực của mình lên bằng một nửa Thánh Hoàng, đồng thời có được lực phòng ngự cấp Thánh Hoàng”.

Ngô Bình bất ngờ trợn tròn mắt: “Mạnh như thế à!”

A Bạch: “Cửa thứ hai đã kết thúc, ngươi có muốn tiếp tục tham gia cửa thứ ba không?”

Ngô Bình hỏi: “Chẳng lẽ, ta còn có thể rời đi nửa chừng à?”

A Bạch: “Ngươi là người đứng đầu trên bảng lịch sử, nên có đặc quyền rời đi giữa chừng. Đương nhiên, ngươi cũng có thể quay trở lại bất cứ lúc nào để tiếp tục bước vào cửa thứ ba”.

Ngô Bình im lặng suy nghĩ, bản thân đã đến đây sáu ngày nên cũng phải quay về xem sao. Anh lập tức hỏi: “Thời gian vượt qua cửa thứ ba mất bao lâu?”

A Bạch: “Không có giới hạn thời gian, nhưng đa số tu sĩ đều mất một tháng để qua cửa”.

Ngô Bình gật đầu: “Được rồi, vậy ta tạm thời rời đi”.

A Bạch giao cho Ngô Bình một lá phù nói: “Ngươi hãy nghĩ mình trở về, rồi bóp nát đó lá phù này là được”.

Ngô Bình gật gù, một cột sáng rơi xuống. Anh đã đến sơn cốc trước khi vào đường Chúa Tể.

Sau khi trở về, anh đi đến Đa Bảo Các trước. Hiện tại, việc lại ăn của Đa Bảo Các rất tốt. Những món đồ anh lấy từ trong kho gia bảo ra, đều rất được mọi người ưa chuộng, mỗi ngày có rất nhiều khách đến tranh mua.

Đào Như Tuyết nói: “Anh Bình, lại thiếu đan dược rồi”.

Ngô Bình cũng hết cách, anh đành đổi một ít công đức lấy đan dược rồi tự luyện đan. Hiện tại khi anh chỉ luyện được hai lò đan dược, sau đó nhờ Vạn Hóa Thần Hồ phục chế đan dược và bán ra.

Anh vừa luyện được vài lò đan dược, Phương Lập đã vội vàng chạy vào thông báo: “Thưa chủ nhân, có chuyện lớn xảy ra rồi”.

Ngô Bình hỏi: “Chuyện gì?”

Phương Lập: “Diệp Phục Thiên gia nhập vào Thần tộc rồi! Hắn ta còn được Thần tộc tặng danh là Phục Thiên Thượng Thần”.

Ngô Bình bất ngờ hỏi lại: “Tên đó chỉ mới Bán Bộ Thánh Hoàng, sao có thể vào Thần tộc được?”

Phương Lập: “Chuyện này cũng khiến ta rất thắc mắc, Thần tộc khác bản chất với Nhân tộc. Mà Thể chất của Diệp Phục Thiên lại thua xa Thần Thể. Đúng rồi, Diệp Phục Thiên còn cưới nữ nhân Kim Cương Thần Vương làm vợ”.

Ngô Bình xoa cằm ngẫm nghĩ: “Xem ra Tử Thanh Thánh Hoàng xuất hiện tạo áp lực lớn với Diệp Phục Thiên, cho nên hắn ta mới bất chấp tất cả phản bội Nhân tộc và gia nhập vào Thần tộc”.

Phương Lập: “Thật ra, chuyện mà Nhân tộc có thực lực mạnh gia nhập vào Thần tộc trong hằng năm không có gì là hiếm lạ. Nhưng mà Diệp Phục Thiên cũng chỉ mới Bán Bộ Thánh Hoàng, mà làm thế khiến cho mọi người ngạc nhiên thở dài tiếc nuối thôi”.

Ngô Bình hừ lạnh khinh bỉ: “Chẳng có gì đáng tiếc cả, cái loại mới Bán Bộ Thánh Hoàng không có tương lai đó chẳng làm Nhân tộc lạ lẫm gì nữa rồi!

Phương Lập: “Thưa chủ nhân, còn một việc nữa. Hai ngày trước, có một người tên là ‘Hiên Viên Thượng Nhất’ đến tìm chủ nhân, người này nói muốn bàn chuyện kinh doanh với chủ nhân. Lúc đó chủ nhân đang ở đường Chúa Tể, nên người nọ nói bản thân đành ở lại quán trọ đối diện để đợi chủ nhân về”.

Ngô Bình: “Hửm, đối phương là ai? Người đó cần kinh doanh gì?”

Phương lập: “Đối phương chưa có nói, nhưng ta thấy một ít phái đoàn bên cạnh người này đoán chắc cũng là nhân vật lớn”.

Hai người đang nói chuyện, vị khách kia lại đến.

Khi đối phương đến trước mặt Ngô Bình, đập vào mắt anh chính là một nam tử tuấn tú, mày kiếm mắt sáng, mũi cao như huyền đảm, mặt trắng, mặc một bộ xiêm y trắng thuần.

Hắn ta ôm quyền, nói với Ngô Bình: “Chào Lý công tử, tại hạ là Hiên Viên Thượng Nhất. Ta đến đây muốn bàn chuyện kinh doanh với ngươi”.

Ngô Bình hỏi: “À, không biết ngươi cần kinh doanh gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK