Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình đi theo Tra Thanh Tuyền đến văn phòng của anh ta, thái độ của Tra Thanh Tuyền xoay chuyển một trăm tám mươi độ, anh ta cười, nói: “Hôm nay cậu biểu hiện rất tốt, tổng kết với thành tích trước đây của cậu, tôi quyết định để cậu tốt nghiệp sớm”.

Ngô Bình rất bất ngờ, cậu không nghĩ rằng Tra Thanh Tuyền lại giúp đỡ mình, nhưng tại sao anh ta lại làm như thế?

Cậu nói với vẻ điềm tĩnh: “Cảm ơn, có thể tốt nghiệp sớm thì ai cũng đỡ việc”.

Tra Thanh Tuyền: “Tôi cũng chỉ nể mặt Đông Vương thôi, dù sao thì cậu cũng là người được ông ấy giới thiệu vào”.

Anh ta gọi Tố Văn Tương đến, nói: “Cô Tố, chương trình đã hoàn thành, cô giúp Ngô Bình làm thủ tục tốt nghiệp đi”.

Mặc dù không biết mục đích của Tra Thanh Tuyền là gì nhưng có thể sớm rời khỏi nơi này cũng không phải chuyện xấu, Ngô Bình đồng ý ngay rồi đi theo Tố Văn Tương làm thủ tục tốt nghiệp.

Sau khi đi qua hai chỗ, cậu lấy được bằng tốt nghiệp, với thân phận là học sĩ ngũ tinh. Bất kể ở đâu, học sĩ ngũ tinh ít nhất cũng phải làm từ đô thống trở lên. Đương nhiên, trước khi chính thức trở thành đô thống, cậu cần phải rèn luyện một thời gian.

Ngô Bình lấy được bằng tốt nghiệp thì gọi Dương Quốc Hào và Từ Văn Hổ đến, định ra ngoài ăn bữa cơm chia tay. Tuy họ không quá thân thiết nhưng dù gì cũng là bạn học, vì vậy Ngô Bình đã mời họ đến Đại Đô Hội, để họ chơi thả ga.

Đại Đô Hội có rất nhiều chỗ ăn cơm, hơn nữa đều là do siêu đầu bếp đích thân làm. Mấy người họ đến một tửu lầu tên là Vấn Tiên Lầu, gọi loại rượu ngon nhất.

Món ăn được dọn lên, rượu được rót đầy, Ngô Bình uống hết mình với bạn học. Sau vài ly, cậu kể việc Tra Thanh Tuyền giúp mình tốt nghiệp sớm.

Dương Quốc Hào nghe xong thì rất ngạc nhiên, nói: “Đại ca, con người Tra Thanh Tuyền rất thanh cao, thường rất lạnh lùng với bọn này, tôi thấy anh ta vốn dĩ chẳng xem chúng tôi ra gì”.

Ngô Bình: “Ồ, anh ta xem thường học sinh của học viện quân sự Đại Hạ sao?”

Dương Quốc Hào thở dài: “Đúng vậy, theo lý mà nói, chúng ta đều là con cưng, dù không có bản lĩnh gì thì cũng có gốc gác, không biết tại sao tôi cứ cảm thấy cái ten Tra Thanh Tuyền này luôn xem thường chúng ta. Ánh mắt anh ta nhìn chúng ta giống như một con mãnh thú đang nhìn một con côn trùng”.

Ngô Bình: “Các anh có biết gốc gác của Tra Thanh Tuyền không?”

Dương Quốc Hào nói: “Tôi nghe nói tên Tra Thanh Tuyền này có thể là người của tiên giới”.

Ngô Bình: “Ồ, người đến từ tiên giới sao?”

Dương Quốc Hào: “Tôi cũng chỉ nghe một sư tỷ nói vậy thôi, sư tỷ đó cũng nghe trưởng bối của mình nói. Vì nhờ có trưởng bối của chị ấy, Tra Thanh Tuyền mới vào được học viện quân sự Đại Hạ và làm được chủ nhiệm lớp.

Ngô Bình liền hứng thú, hỏi: “Tại sao người của tiên giới lại chạy đến học viện quân sự?”

Dương Quốc Hào gắp một đũa thức ăn, cười, nói: “Đúng vậy, lúc đầu tôi cũng thấy kỳ lạ, trong mắt người phàm như chúng tôi, người của tiên giới đều cao không với tới, chắc cũng chẳng coi học viện quân sự ra gì, vì vậy tôi mới đoán chắc anh ta đến đây là có mục đích”.

Ngô Bình cụng ly với Dương Quốc Hào, nói: “Thông tin của anh nhạy vậy, thế có tra được nguyên nhân chưa?”

Dương Quốc Hào cười, nói: “Người anh em tôi đây là ai chứ? Có một thời gian tôi chuyên quan sát Tra Thanh Tuyền, phát hiện mỗi ngày anh ta đều đến một chỗ ba bốn lần”.

Anh ta nhìn xung quanh rồi hỏi: “Các anh đoán xem, Tra Thanh Tuyền đi xem gì nào?”

Ngô Bình gắp một miếng thịt đặt vào chén của anh ta rồi nói: “Đừng úp mở nữa, mau nói xem”.

Dương Quốc Hào cười hehe, nói: “Nói ra sợ mọi người sợ, cái tên Tra Thanh Tuyền này già không đều, chạy đến lớp nữ, để ý một cô em dưới quê lên. Có điều cô em này thật sự rất xinh đẹp, các anh cũng biết tôi mà, có gái đẹp nào mà tôi chưa từng gặp không? Nhưng lần đầu tiên gặp cô gái đó, tôi cũng phải thất thần”.

Từ Văn Hổ lắc đầu nói: “Tên Tra Thanh Tuyền này quá đáng thật, già đầu rồi mà còn có ý đồ với một cô gái trẻ”.

Dương Quốc Hào: “Chớ sao nữa, tên đó trông đàng hoàng mà thật ra lại là một người chẳng ra gì”.

Ngô Bình lại không nghĩ như vậy, chắc chắn Tra Thanh Tuyền không phải loại người vì một cô gái mà chạy tới chạy lui ba bốn lần. Cậu hỏi: “Cô gái đó tên gì?”

Dương Quốc Hào chớp mắt, nói: “Đại ca, cô ấy xinh đẹp nhưng lại rất dễ gần, nhờ có ý bảo vệ cô ấy mà sau đó tôi và cô ấy đã là bạn, còn từng ăn cơm chung nữa”.

Ngô Bình: “Nghĩa là hai người quen biết nhau?”


Dương Quốc Hào: “Thật ra lúc đầu cô ấy cũng lo lắng tôi có ý đồ gì với cô ấy nhưng sau đó tôi giúp cô ấy giải quyết một số rắc rối trong nhà nên cô ấy đã tin tưởng tôi. Nói ra cũng lạ, mặc dù cô ấy xinh đẹp nhưng lúc ở bên cạnh cô ấy tôi lại không có chút ý nghĩ nào về chuyện đó làm khoảng thời gian đó tôi cứ nghĩ không biết mình có cong không. Sau này tôi ra ngoài tìm gái thử, kết quả đã đàn ông trở lại”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK