Ngô Bình ngạc nhiên nói: “Pha loãng một giọt ra uống là có thể mở được sức mạnh tinh hà ư?”
Sulia gật đầu: “Đúng thế, độ tinh thuần của loại thuốc ấy rất cao, nếu không pha loáng thì cơ thể người sẽ không chịu được”.
Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi hỏi: “Cô có lấy được thuốc ấy không?”
Sulia: “Được, nhưng nếu làm vậy thì sẽ gây xung đột”.
Ngô Bình: “Không sao, tôi đi cùng cô”.
Sulia gật đầu: “Tuân lệnh”.
Ngô Bình hỏi rõ về tình hình của giáo hội Bắc Mỹ, sau đó cùng Sulia đến đó lấy nước thuốc.
Khi sắp bay đến khoảng không của nước Mễ, Ngô Bình phát hiện ở đây cũng có không gian gập sắp mở, các không gian này toả ra linh khí dị chủng, khác hoàn toàn với linh khí ở Viêm Long.
Anh hỏi: “Sulia, trong các không gian gập này có thứ gì?”
Sulia: “Nơi mà hậu duệ của thần Titan sống”.
Ngô Bình: “Titan ư? Hai bên còn qua lại với nhau không?”
Sulia: “Những người mang dòng máu của thần từ đó ra ngoài đều dần trở thành người thống trị của nước Mễ”.
Khi gần tới giáo hội, Sulia nhìn rồi nói: “Có vài vị thần ở đây, tôi khuyên chủ nhân nên chờ vài ngày cho họ rời đi rồi hãy hành động”.
Ngô Bình gật đầu: “Cũng được, chúng ta kiếm chỗ nào ở trước đã”.
Không lâu sau, hai người đã đáp xuống một khách sạn ở Florida. Ngô Bình là Long chủ nên có thân phận quan trọng, anh lấy luôn hộ chiếu ra rồi làm thủ tục nhận phòng.
Anh đặt một phòng hướng biển, chỉ cần mở cửa sổ ra là có thể ngắm nhìn phong cảnh rất đẹp.
Ngô Bình ngắm biển một lát thì có người đến gõ cửa, sau đó mang đồ vào cho anh, đó là một chiếc điện thoại và sim mới.
Anh lắp sim vào xong thì nhận được ngay điện thoại của Tư Đồ Hạo Thiên - chịu trách nhiệm quản lý phân bộ Hắc Thiên Giáo ở Bắc Mỹ.
Tư Đồ Hạo Thiên là con rối của anh nên rất nghe lời, Ngô Bình muốn làm gì ở nước Mễ đương nhiên phải thông qua ông ta.
“Giáo chủ có cần thuộc hạ đến đó không ạ?”, Tư Đồ Hạo Thiên hỏi, dù ông ta đã là con rối của Ngô Bình, nhưng trí tuệ và kinh nghiệm sống vẫn còn y nguyên.
Ngô Bình: “Không, tiện thể tôi cũng muốn đi dạo loanh quanh”.
Linh khí hồi phục, tất cả mọi nơi đều có sự thay đổi nên anh muốn đi dạo một chút.
Ngắt máy xong, Ngô Bình mở Thiên Kiêu Bảo Sách ra, vẫn có rất nhiều người thêm anh vào danh sách bạn tốt, nhưng anh mặc kệ. Anh chỉ trò chuyện với vài người bạn thân lúc trước một lát rồi kiểm tra thứ hạng của mình.
Lần trước, anh chưa ngưng tụ được nguyên thần Đế, cũng chưa tiến vào Thần Biến. Nhưng bây giờ, nguyên thần của anh đã mạnh hơn nhiều nên chắc chắn thứ hạng cũng phải tăng lên.
Thiên Kiêu Bảo Sách quét một hồi thì hiện ra một màn sáng, trên đó hiện thị Ngô Bình đã từ vị trí thứ 17 nhảy lên vị trí thứ năm.
Sau đó, bảng Nhân Hoàng xuất hiện, anh cũng đứng ở vị trí thứ 11 rồi.
Ở bảng Nguyên Thần, anh đứng thứ năm, điều này chứng tỏ Ngô Bình đã là một trong năm người mạnh nhất từ xưa đến nay ở giai đoạn Nguyên Thần.
Lúc này, Nam Cung Nguyệt - người từng mua đan dược của anh gửi một tin nhắn đến: “Chúc mừng anh Lý, bái phục!”
Ngô Bình: “Cô Nam Cung quá khen rồi!”
Nam Cung Nguyệt: “Anh Lý, anh có xem mạng Tiên không? Bây giờ, các thế lực lớn đều đang điều tra về thân phận của anh, nhưng đến chúng tôi cũng không rõ anh đang ở đâu nên chắc họ cũng không biết được”.