Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cái vòng này, tên là Vòng Càn Khôn, sau khi khởi động, có thể khắc chế pháp thuật thần thông của đối phương, sau đó phản lại gấp đôi. Mà cái này, cũng chỉ là một trong những chức năng của nó!

Thế nhưng, muốn khởi động Vòng Càn Khôn cần phải luyện hóa nó. Vòng Càn Khôn có chín trận pháp lớn nhỏ, Ngô Bình phải luyện chế từng trận một thì mới được.

Ngô Bình xuống tay tế luyện đại trận đầu tiên của Vòng Càn Khôn, mất sáu ngày mới tế luyện thành công! Luyện hóa trận này, cậu cũng đã biết được công dụng đầu tiên của Vòng Càn Khôn, câu thần! Cái gọi là câu thần, chính là câu hồn phách của đối phương đi luyện hóa!

Trong thời gian này, thỉnh thoảng cậu sẽ đi giảng bài, đi luyện đan. Lúc này xếp hạng của cậu đã có, là người thứ ba mươi trong lịch sử. Nhưng trên thực tế, Dược Lão nhận được phần thưởng gấp đôi người đứng đầu!

Tất cả phần thưởng đều được đặt trong một cái nhẫn trữ vật. Ngô Bình cũng không có thời gian xem, cho luôn vào trong túi, có thời gian thì lại nghiên cứu.

Tuy nói là đứng thứ ba mươi trong lịch sử, nhưng đánh tiếng của cậu vẫn được truyền đi khắp Học viện. Dẫu sao đứng thứ mười trong lịch sử cũng rất xuất sắc, tuyệt đối là thiên kiêu đứng đầu đương thời của Học viện Kim Long!

Sau khi luyện hóa đại trận không lâu, trên tin tức phù ở trên người cậu truyền ra giọng nói của Triệu Vân Cơ: “Công tử, thành Mộng Hoa bị dị tộc xâm lấn, nguy hiểm đến rồi!”

Ngô Bình lắp bắp kinh hãi, nói với Dược Lão một tiếng rồi lập tức quay trở lại thành Mộng Hoa.

Cậu vừa rời đi không lâu, đã có hai bóng người xuất hiện cách đó không xa, là Dược Lão và một người trung niên. Ánh mắt của người trung niên như điện, trên người có sát khí mãnh liệt.

“Ngụy tướng quân, cậu phụ trách bảo vệ Ngô Bình an toàn, tuyệt đối không có bất cứ sơ suất gì”. Dược Lão nói.

Ngụy Lượng là một đại tướng của Kim Đô, phụ trách ám sát dị tộc, chiến lực kinh người, từng giết chết vô số cường giả của dị tộc, được xưng là đệ nhất sát thủ Kim Đô.

“Mạt tướng nhận mệnh!”

Dược Lão: “Ngụy tướng quân. An toàn của Ngô Bình là ưu tiên cao nhất, một khi nó gặp phải nguy hiểm, tất cả quyền hạn trong tay cậu đều có thể sử dụng, không cần để ý đến phí tổn thất hay hậu quả!”

Ngụy Lượng lắp bắp kinh hãi, nhiệm vụ như thế này, là lần đầu tiên mà ông ấy nhận được, thế mà lại bất kể là tổn thất hay hậu quả, vị Ngô công tử này cuối cùng có thân phận như thế nào? Chẳng lẽ là con rơi của viện trưởng đại nhân sao?

Dược Lão cũng không biết Ngụy Lượng đang suy nghĩ miên man cái gì, ông nói: “Ngụy tướng quân. Thân phận của cậu cần phải ẩn giấu, không được để cho Ngô Bình biết. Nếu nó phát hiện cậu, cậu cứ nói là tùy tùng lúc trước của ta”.

“Vâng!”

Bên kia, Ngô Bình đang tiến vào Truyền Tống Trận, đi đến thành Mộng Hoa. Kim Đô cách thành Mộng Hoa vô cùng vô cùng xa, cậu muốn độn hành thì cho dù thế nào cũng phải mất mấy ngày, Vì thế, cậu lập tức đi vào Truyền Tống Trận, nhưng đi trực tiếp đến một chỗ truyền tống khá gần với thành Mộng Hoa. Từ chỗ truyền tống đến thành Mộng Hoa, lấy sức của chân cậu cũng chỉ mất khoảng một canh giờ.

Ngô Bình thân là đệ tử của Thư Viện, quyền hạn rất lớn, có thể sử dụng Truyền Tống Trận vô hạn lần. Sau khi Truyền Tống Trận sáng lên, cậu đã nhanh chóng biến mất.

Một lát, cậu bước ra chỗ truyền tống, lập tức dốc toàn lực chạy đến thành Mộng Hoa.

Lúc này, bên ngoài thành Mộng Hoa, có mấy trăm nghìn đại quân của dị tộc, đang công thành mãnh liệt từ bốn cửa ở bốn phía. Lần này người dị tộc tấn công thành Mộng Hoa từ bốn cửa, tấn công cửa đông và cửa nam chính là Thiết Man tộc, người Thiết Man trên thân có một lớp vảy, và một cái sừng nhọn trên đầu, có sức lực vô cùng lớn, không sợ đao kiếm nước lửa, sức sống mạnh mẽ, là chiến sĩ trời sinh.

Tuy nhiên, tư chất của người Thiết Man đều giống nhau cao thủ tu hành ở trong tộc không nhiều lắm, cho nên bọn họ rất giỏi đánh xung kích tập thể.

Tấn công cửa tây và cửa bắc là Thổ Hỏa tộc. Người Thổ Hỏa tộc có đầu thằn lằn, diện mạo khó coi, giọng nói bén nhọn, có thể phun ra đủ loại lửa từ trong miệng. Người Thổ Hỏa tộc càng lợi hại, thì ngọn lửa phun ra cũng càng ghê gớm, hình thức cũng đa dạng. Giống như, có một số người trong Thổ Hỏa tộc có thể phun ra cầu lửa, giống như đạn pháo bay đến bắn phá kẻ địch.

Thế công của hai dị tộc cực mạnh, đặc biệt là Thổ Hỏa tộc, cao thủ của bọn họ có thể phun ra những con hỏa long dài mấy trăm mét, trực tiếp đốt cháy thành, thiêu chết rất nhiều tướng sĩ Nhân Tộc.

Phương Lập và Triệu Vân Cơ lúc này đều đứng ở đầu tường, giúp đẽ quan binh thủ thành đối kháng với dị tộc.


Cao thủ như Phương Lập, mà trên người đều có vết thương, lông mày đã bị đốt trụi, quần áo cũng bị thủng lỗ chỗ. Triệu Vân Cơ vẫn còn tốt một chút, khi cô ấy gặp nguy hiểm, Phương Lập sẽ bảo vệ cô ấy kịp thời, cho cô ấy chỉ bị cháy ống tay áo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK