Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Thiên Hóa: "Trong sư đoàn 1, người mạnh nhất là Trương Tín Lăng của Thần Chú Môn. Người đàn ông này là con trai út của môn chủ Thần Chú Môn. Kẻ đó có rất nhiều bùa chú cổ xưa. Ngay cả tôi cũng từng bị hắn bày trò. Bây giờ tám trung đoàn dưới quyền chỉ huy của tôi thì có hai trung đoàn đã bị hắn kiểm soát, đó là trung đoàn 3 và trung đoàn 5".

Vu Thiên Chính: "Trong trung đoàn 4 của tôi cũng có một người, tên là Thân Lục Giáp, hắn cũng kiểm soát một trung đoàn. Hắn đã nhiều lần cãi lại tôi trước mặt mọi người, nhưng tôi không có cách gì đối phó với hắn. Người này này xuất thân từ một gia tộc bất tử, sống trong Động Thiên, mấy năm gần đây mới bắt đầu tiếp xúc với ngoại giới, bất kỳ pháp bảo nào trong tay hắn đều có thể khiến tôi bị thương".

Nghe vậy, Ngô Bình nói: "Nếu không thể trấn áp được hai người này, những người còn lại tất nhiên không nghe theo các người".

Lư Thiên Thuần thở dài: "Đúng vậy! Thủ trưởng nói chí phải, đó là lý do tại sao tình hình trở nên tồi tệ hơn".

Ngô Bình lạnh nhạt nói: "Hai người này nhất định phải trừng phạt, tôi sẽ nghĩ biện pháp!"

Không lâu sau, những sĩ quan còn lại cũng đến, bao gồm sĩ quan hậu cần, sĩ quan vũ khí, sĩ quan quân y, v.v., và chính thức gặp gỡ Ngô Bình.

Khi cuộc họp kết thúc, mọi người ra về.

Ngô Bình gọi Quyết Minh Cổ của sư đoàn 1 tới và hỏi anh ta: "Anh có biết Trương Tín Lăng không?"

Anh ta nói nói: "Báo cáo thủ trưởng, Trương Tín Lăng ngang ngược hoành hành, hắn sử dụng Thanh Long Quân của chúng ra vô cùng ngang nhiên. Hắn không bao giờ tham gia vào các trận chiến, cũng không để người của hai trung đoàn tham gia vào các trận chiến. Thay vào đó, hắn tụ tập đánh bạc mỗi ngày, rời khỏi đảo Thanh Long mà không được phép. Hắn ra ngoài chơi, thậm chí còn đưa phụ nữ lên đảo, điều này đã khiến khí thế của sư đoàn 1 đi xuống. Chưa kể, hắn đã giết một số tướng du kích không chịu tuân lệnh hắn".

Ngô Bình híp mắt: "Hắn từng giết tướng du kích sao?"

Quyết Minh Cổ: "Vâng, các tướng lĩnh của hai trung đoàn cũng bị hắn kiểm soát, tôi nghe nói rằng hắn đã sử dụng bùa chú để điều khiển mọi người".

Ngô Bình nói: "Ừ, tôi biết rồi, anh đi ra đi".

Mọi người ra về, Ngô Bình trở về doanh trại của mình để thiền định và luyện tập. Trải qua trận chiến ngày hôm qua, thể lực của anh cực kỳ tiêu hao, nhưng anh thu hoạch được không ít, hiện tại có thể cảm nhận được "Pháp" một cách rõ ràng, anh đã gần như ngưng tụ được Pháp bàn.

Thỉnh thoảng anh đứng dậy đánh vài chiêu, đá vài cái, rồi tiếp tục ngồi xếp bằng. “Pháp” là hư ảo, rõ ràng rất gần, nhưng muốn chạm vào lại cảm thấy xa vời.

Đến giờ cơm tối, có người bưng thức ăn tới, một người lính mở hộp thức ăn bưng thức ăn lên bàn. Ngô Bình liếc mắt nhìn đồ ăn, sau đó híp mắt, đồ ăn có độc!

Anh cười và hỏi: "Ai đã làm các món ăn?"

Người lính cung kính nói: "Thưa thủ trưởng, đó là do đầu bếp giỏi nhất trong bếp ăn làm".

Ngô Bình nói: "Ừ, món ăn này không tồi, cậu gọi quản lý bếp và đầu bếp nấu cơm tới đi, tôi có chuyện muốn hỏi bọn họ".

Người lính nói: "Vâng, tôi đi ngay".

Chưa đến mấy phút, một đầu bếp to béo và một người đàn ông trung niên mặt tròn mập mạp đi vào, bọn họ quỳ rạp trên mặt đất: "Kính chào thủ trưởng!"

Ngô Bình hỏi: "Trong hai người

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK