Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Vạn Long kinh ngạc, thực lực của tên này mạnh quá.

Ngô Bình ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Vạn Long nói: “Tiêu Vạn Long, ông có tin một câu của tôi thôi có thể tiêu diệt cả nhà họ Tiêu không?”

Tiêu Vạn Long run rẩy, mặc dù ông ta đã là thiên tiên nhưng thiên tiên chẳng là khi ở trước mặt tiên điện Thiên Võ cả, nhưng tên này là đệ tử tiên điện Thiên Võ thật sao?

Tiêu Vạn Long nói: “Cậu nói mình là đệ tử tiên điện Thiên Võ, có chứng cứ không?”

Ngô Bình vung một quyền, chính là một quyền Phá Thiên, võ kỹ bát phẩm của tiên điện Thiên Võ.

Quyền ảnh đánh vào trong không trung khiến những đám mây trên trời cao lập tức tan ra, quyền ý kinh thiên động địa, khí tức đáng sợ khiến thiên tiên như Tiêu Vạn Long cũng run rẩy.

Ông ta biến sắc, không dám nghi ngờ bất cứ điều gì nữa, vì cũng chỉ có các thiên ngạo của thế lực siêu cấp mới có thể đánh được một quyền như thế.

“Tiêu Vạn Long xin chào cậu Ngô”.

Tiêu Biệt Ly ngơ ngác, cứ nghĩ Liễu Thiên Lang là giả, nhà họ Vân không có nơi chống lưng, bây giờ xem ra thân phận thật của anh ta càng khủng khiếp hơn, thiên tài tiên điện Thiên Võ.

Hắn cúi đầu xuống, run giọng nói: “Anh Ngô, trước đây tôi có đắc tội, xin anh tha tội”.

Ngô Bình lạnh nhạt nói: “Tiêu Biệt Ly, đòn tôi vừa đánh ra là võ kỹ bát phẩm của tiên điện Thiên Võ, Phá Thiên Nhất quyền, anh nghĩ uy lực nó thế nào?”

Tiêu Biệt Ly run rẩy cả người nói: “Uy lực cực kỳ đáng sợ”.

Ngô Bình nói: “Đừng đến gây rắc rối cho Vân Châu, nếu không tôi sẽ dùng quyền này để đánh cho anh tan xương nát thịt”.

Tiêu Biệt Ly vội nói: “Vâng, tôi nhớ rồi”.

Ngô Bình lại nhìn Tiêu Vạn Long: “Nghe nói nhà họ Tiêu các ông có một bảo vật?”

Tiêu Vạn Long giật thót, thầm nói thôi xong, chẳng lẽ cậu ta muốn lấy món bảo vật này của nhà họ Tiêu? Ông ta nói: “Cậu Ngô, thật ra không phải bảo vật gì, chỉ là một món pháp khí thôi”.

Ngô Bình: “Vậy à?”

Tiêu Vạn Long thầm thở dài nói: “Mời cậu Ngô xem”.

Ông ta lấy một chiếc vòng tay ra, vòng tay này được làm từ một trăm lẻ tám viên ngọc châu đủ màu sắc, phóng ra sức mạnh tinh trần.

Nhìn thấy vòng tay này, Ngô Bình cảm nhận được kiếm hoàn của mình rung lên, sức mạnh tinh hà trong kiếm hoàng đã bị vòng tay này hút lấy.

Ngô Bình hỏi: “Pháp khí này có bán không?”

Tiêu Vạn Long ngây người nói: “Chuyện này…”

Ngô Bình: “Mặc dù pháp khí này của ông rất tốt nhưng ông không thể tế luyện nó, bán nó đi là lựa chọn tốt nhất”.

Tiêu Vạn Long do dự, ông ta không dám đắc tội với Ngô Bình, nhưng nếu bán thì lại lo Ngô Bình giở trò ép giá.

Ngô Bình như biết được suy nghĩ của ông ta bèn nói: “Ông có thể ra giá tùy ý, nếu thấy hợp lý tôi sẽ mua, còn không tôi cũng không ép buộc”.

Tiêu Vạn Long yên tâm, ông ta suy nghĩ rồi nói: “Vật này là bảo vật tổ truyền của nhà họ Tiêu, có thể triệu hồi sao băng oanh tạc mặt đất…”

Ngô Bình: “Ra giá đi”.

Tiêu Vạn Long cắn răng: “Năm trăm nghìn tiền bảo”.

Nhà họ Tiêu đang định phát triển ở Tiên Giới, rất thiếu tiền nên ông ta mới to gan ra giá năm trăm nghìn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK