Nội dung tiếp theo được đăng tải tại website Tamlinh247.com.vn. Trong lúc chờ chương mới, bạn có thể đọc truyện khác hoặc Tham gia Facebook Group để trò chuyện vui vẻ nha !.
Lịch đăng truyện hàng ngày:
Buổi sáng: 8h-10h Buổi tối:18h-20hTruyện mới hay dành cho bạn Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Vợ trước đừng kêu ngạo Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân Tuyệt Thế Cường Long Người vợ câm của Tiêu tổng
Rất mong nhận được sự ủng hộ và yêu mến của độc giả đối với Tamlinh247. Chúng tôi luôn cố gắng đem tới nhiều bộ truyện hấp dẫn
Tốc độ ra truyện phụ thuộc tác giả và người dịch, Admin không chủ động được, mong độc giả thông cảm và cố gắng chờ đợi, đừng mắng chửi Ad nhé, tội Ad lắm !!!
Đọc Nội dung tiếp theo thì bạn truy cập website TamLinh247.Com.Vn !!!!
Nghe thế Ngô Bình cũng cảm thấy bệnh tình của mẹ Lư Thái rất kỳ lạ bèn hỏi: “Trước khi mắc căn bệnh này, mẹ anh có gặp phải chuyện gì kỳ lạ hay trải qua chuyện gì kỳ lạ không?”
Lư Thái ngẫm nghĩ rồi nói: “Không có. Mẹ tôi không ra khỏi nhà, đều ở trong nhà thôi, không gặp chuyện gì kỳ lạ cả”.
Trong lúc nói chuyện, xe đã chạy đến một căn nhà lớn có sân rộng, xe dừng trước một tòa nhà cao năm tầng, tất cả cửa sổ trong nhà đều đóng kín, kéo rèm che ánh sáng, nhìn có vẻ kỳ quái.
Mời Ngô Bình xuống xe, Lư Thái giải thích: “Anh Ngô, mắt mẹ tôi không thể nhìn vào ánh sáng nên bên trong khá tối, mong anh thông cảm”.
Ngô Bình: “Không sao, anh dẫn tôi đến gặp mẹ anh đi”.
“Ừ”.
Bước vào phòng khách, căn phòng rất tối, Lư Thái cầm một ngọn nến đã được đốt lên rồi mời Ngô Bình vào phòng ngủ ở phía tây tầng một, những người khác thì đợi bên ngoài.
Phòng ngủ lại càng tối tăm hơn, Ngô Bình vừa bước vào đã ngửi thấy mùi thuốc nồng nặc và cả mùi thối rữa. Cậu khẽ cau mày, biết bệnh tình của mẹ Lư Thái đã vô cùng nặng, nếu không có những dược liệu quý giá này, bà ta sẽ không thể sống cho đến bây giờ.
Có một chiếc giường lớn được trải drap đen, một người phụ nữ cả người quấn băng gạc tẩm thuốc đang nằm trên giường, trên mặt bà ta cũng được dán một thứ gì đó giống mặt nạ, không thể nhìn thấy toàn bộ dung mạo.
Lư Thái bước đến khẽ nói: “Mẹ, đây là tiên nhân con mời đến khám bệnh cho mẹ”.
Người phụ nữ xoay người lại, trong lúc đó bà ấy phát ra tiếng hừ nặng nề như thể động tác đơn giản này cũng khiến bà ta cảm thấy vô cùng đau đớn.
Ngô Bình: “Đừng động đậy, bà nằm yên là được”.
Cậu bước đến một bên khác chiếc giường quan sát, ánh mắt người phụ nữ như bị một lớp sáp che mờ, trống rỗng.
Ngô Bình gỡ mặt nạ trên mặt bà ta xuống, cẩn thận quan sát một chốc, sau đó lại bắt mạch cho bà ta rồi nói: “Chúng ta ra ngoài đi”.
Quay lại phòng khách, Ngô Bình giải thích nguyên nhân bị bệnh: “Mẹ anh bị trúng một loại tà độc, chất độc này có thể gây chảy máu trong, loét da, rụng răng, mù lòa. Nếu không nhờ nhà anh có điều kiện tốt, dùng thuốc tốt nhất để duy trì mạng sống của bà ấy thì bà ấy đã chết trong đau đớn từ lâu rồi”.
Lư Thái hỏi: “Anh Ngô, vậy có thể chữa được bệnh cho mẹ tôi không?”
Ngô Bình: “Được chứ, nhưng dược liệu tôi dung vô cùng quý giá, e là không phải dược liệu anh có thể chi trả”.
Để chữa trị loại tà độc này, cần phải dùng đến linh dược cấp năm và một số dược liệu khác. Cậu đều có hết những loại dược này, nhưng tương đối đắt tiền. Cho dù nhà họ Lư giàu có cũng không đủ khả năng chi trả. Dù sao nhà họ trong thế tục gì đó, tiền trong tay họ cũng không thể đổi được bao nhiêu tiền Tiên.
Lư Thái suy nghĩ một chốc, hắn cắn răng đi vào phòng sách. Một lúc sau hắn mới lấy một chiếc hộp được chạm khắc bằng tay ra, cẩn thận mở chiếc hộp ra, sau đó đặt trước mặt Ngô Bình: “Anh Ngô, đây là vật bảo vô giá mà ông nội tôi để lại, tổ sư từng nói trừ khi không thể sống nổi nữa, nếu không nhất định không được động đến nó. Hiện tại vì cứu mẹ tôi, tôi sẵn lòng tặng thứ này cho anh”.
Ngô Bình nhìn chiếc hộp, bên trong có một con côn trùng như ngọc trắng to bằng ngón tay cái, cực kỳ mập mạp, tựa hồ đang trong trạng thái ngủ đông.
Khoảnh khắc nhìn thấy con côn trùng đó, trong đầu Ngô Bình hiện lên một số thông tin. Côn trùng này tên là Tam Kiếp Trùng, có thể che chắn cho chủ nhân thoát khỏi ba lần kiếp nạn. Điều kỳ diệu nhất ở nó là bất kể là tai họa nào, cho dù là đại nạn lớn, nó cũng có thể che chắn được.
Ngô Bình nói: “Đây là côn trùng gì thế?”
Lư Thái: “Đây là thứ tổ sư để lại, nói là vô cùng quý giá, nhưng cũng không nói rốt cuộc nó quý giá thế nào”.
Ngô Bình: “Thế nên anh cũng không biết nó là cái gì?”
Lư Thái ngay thẳng nói: “Học thức của gia tổ thâm sâu, lời của ông ấy tuyệt đối không sai”.
Ngô Bình “ừ” một tiếng: “Mặc dù tôi không biết đây là thứ gì, nhưng thấy được lòng hiếu thảo của anh, tôi sẽ nhận lấy và chữa khỏi bệnh cho mẹ anh”.
Lư Thái mừng rỡ, sau đó quỳ xuống đất: “Cảm ơn anh Ngô”.
Cất hộp gỗ đi, Ngô Bình lấy một ít thuốc ra, nhanh chóng loại bỏ tà độc trên người mẹ Lư Thái, đồng thời để lại ba viên đan dược, để bà ta hai ngày uống một viên, đến lúc đó là có thể hồi phục như trước.
Nhìn thấy mẹ mình đang hồi phục với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường, sắp tới có thể nhìn thấy ánh sáng, hơn nữa cơ thể không còn đau đớn nữa, Lư Thái biết cách trị liệu của Ngô Bình đã có tác dụng, cảm thấy vui mừng khôn xiết.
Ngô Bình dặn dò những gì cần chú ý, sau đó lại gọi Lư Thái vào phòng khách, nghiêm túc nói: “Vết thương do độc của mẹ anh có thể hồi phục khá nhanh, nhưng không thể xem thường tà độc này, không phải là thứ người bình thường có thể tiếp xúc. Mẹ anh bị trúng tà độc, rất có thể có người bỏ độc bà ấy, mà người đầu độc có lẽ còn sẽ tiếp tục ra tay”.
Lư Thái vừa ngạc nhiên vừa tức giận, hắn nói: “Anh Ngô, anh có thể chỉ người đầu độc là ai không?”
Chương mới nhất luôn được up tại Tamlinh247.com.VN nha !!
Đọc Nội dung tiếp theo thì bạn truy cập website TamLinh247.Com.Vn !!!!
Chương mới nhất luôn được up tại Tamlinh247.com.VN nha !!
Đọc Nội dung tiếp theo thì bạn truy cập website TamLinh247.Com.Vn !!!!
Chương mới nhất luôn được up tại Tamlinh247.com.VN nha !!
Tiếp tục ủng hộ Tamlinh247 ra thêm nhiều truyện mới phục vụ các bạn nha !