Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh đi rồi, Lâm Thanh Dao mới thò ra nói: “Sư phụ, sao người lại coi trọng đệ tử này như vậy? Con thấy đến điện chủ Vô Tướng cũng không được người khách sáo như thế”.

Mộc Tâm Lan nói: “Con thì biết gì, anh ấy là Võ Quân đấy”.

Lâm Thanh Dao: “Võ Quân ạ?”

Mộc Tâm Lan: “Thanh Dao, con phải nắm bắt cơ hội này. Ngô Bình có tiền đồ rộng mở, nếu con trở thành bạn đời của anh ấy thì tương lai khỏi phải lo nghĩ gì nữa”.

Lâm Thanh Dao bĩu môi: “Con không thèm”.

Mộc Tâm Lan cười nói: “Không ai nói trước được chuyện gì”.

Ngô Bình rời khỏi điện Thanh Liên, sau đó đáp xuống điện trường sinh.

Khi còn chưa đáp xuống đất, Ngô Bình đã nghe thấy tiếng nổ trong một phòng luyện đan nào đó nên vội chạy tới đấy. Vẫn là Lục Phi Hùng làm nổ lò, không biết ông ấy đang nghiên cứu đan dược gì mà nhem nhuốc hết cả mặt.

Thấy Ngô Bình đến, ông ấy mừng rỡ nói: “Ngô Bình, cậu đến đúng lúc lắm, mau xem hộ tôi vấn đề ở đâu, mà tôi luyện ba lần rồi vẫn thất bại”.

Ngô Bình lắc đầu, thấy điện chủ của điện Trường Sinh thật không đáng tin! Anh hỏi công thức luyện đan của ông ấy rồi phát hiện ra vấn đề ngay, Lục Phi Hùng luyện chế lại lần thứ tư cũng nhanh chóng thành công.

Sau đó, Ngô Bình sửa lại công thức cho ông ấy thì đan dược Vương phẩm đã ra đời.

Đây là Hoá Thần Đan, nó giúp tu sĩ đột phá tầng thứ mười cảnh giới Địa Tiên.

Ngô Bình cầm lấy hai viên đan dược coi như là thù lao.

Lục Phi Hùng nói: “Ngô Bình, cậu đi chuyến này có bị ai tính kế không?”

Ngô Bình: “Có, mà không chỉ một lần đâu, nếu không nhờ có thực lực mạnh thì tôi toi rồi”.

Lục Phi Hùng: “Tôi biết ngay mà, thật ra tôi với sư phụ cậu đã âm thầm cử cao thủ đi bảo vệ cậu rồi, nhưng cậu không biết đấy thôi”.

Ngô Bình tròn mắt hỏi: “Âm thầm bảo vệ tôi? Sao tôi không biết nhỉ?”

Lục Phi Hùng cười lớn nói: “Nếu cậu biết thì còn gọi gì là âm thầm nữa?”

Ngô Bình: “Đan Đỉnh Môn nhiều lần hãm hại tôi, tôi không thể cho qua được”.

Lục Phi Hùng: “Cả hai bên cũng không ưa nhau, bên chúng ta cũng ám sát nhiều thiên tài của họ lắm. Nhưng cả hai bên đều đề phòng kỹ càng nên tỷ lệ thành công ít lắm”.

Ngô Bình chán nản nói: “Hai bên luôn đối đầu vậy ạ?”

Lục Phi Hùng: “Địa Tiên Giới rộng thế này, Đan Đỉnh Môn trỗi dậy có nghĩa là chúng ta sẽ yếu đi. Sắp tới, cậu phải năng đến đây nghiên cứu nhiều đan dược với tôi, như vậy mới hạ uy của Đan Đỉnh Môn được”.

Ngô Bình: “Ừm, rảnh tôi sẽ đến”.

Lục Phi Hùng: “Sang năm có đại hội Đan Đạo ở Côn Luân, tôi chỉ

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK