Ngô Bình bị trúng mấy quả pháo, cảm thấy hơi đau, anh tức giận gào lên, đạp một phát về phía tường thành. Đại trận bảo vệ bên trong thành được kích hoạt, một lớp màng tinh thể trong suốt xuất hiện, cực kỳ kiên cố, khiến chân anh khá đau.
"Kết cấu tinh thể sao?", nhìn thấy vậy, anh cười khẩy rồi ấn tay xuống.
Anh đã luyện sức mạnh tinh thể đến cấp mười sáu rồi, phá giải lớp phòng ngự này là chuyện đơn giản như trở bàn tay. Mọi người thấy anh ấn tay xuống, vách ngăn thuỷ tinh đã vỡ nát trong chớp mắt, tất cả con rối Ma Thần đều xông tới tường thành, tường thành cao lớn bỗng chốc sụp đổ, lính Thần tộc canh giữ thành chia nhau chạy trối chết.
"Vạn Long Phần Thiên!"
Bỗng nhiên, trên không trung, một Thần tộc gào lên đầy căm phẫn. Trong chớp mắt, hàng chục nghìn con rồng lửa dài nghìn mét xuất hiện, chúng nó gào thét xông về phía đại quân của Ngô Bình.
Ngô Bình liếc một cái, thản nhiên nói: "Tắt!"
Anh điều khiển lực hỗn loạn, lời vừa dứt, chục nghìn con rồng lửa đồng loạt lụi tắt, thần thuật sư phóng thích ra thần thuật kia cũng ngẩn cả người, chuyện gì vậy?
Đúng lúc này, Ngô Bình giơ tay ra bắt lấy ông ta, siết chặt tay một cái đã bóp nát ông ta rồi vứt cho Thanh Minh tiêu hoá.
Nhiều thần thuật sư hơn ra tay, nào là lửa, nào là mũi tên băng, gió táp hay sấm chớp, nhưng chẳng một ai kịp thi triển ra thì đã bị Ngô Bình dập tắt.
Thần thuật sư không còn thần thuật, phòng ngự ở tường thành cũng không còn hiệu quả, Thần tộc chỉ còn con đường phái đại quân ra đánh giáp lá cà. Tiếc là bọn họ không thể chịu nổi một đòn của con rối Ma Thần. Đặc biệt là Ngô Bình, lúc anh thi triển thủ đoạn võ đạo, chỉ cần giậm chân một cái là sức mạnh khủng bố đã đánh chết hàng nghìn lính Thần tộc!
Bỗng chốc, đại quân đánh vào, các tiên thuật sư thi triển thủ đoạn, con rối Thiên Tiên cũng bọc hậu tấn công quân địch, trước sau hình thành thế gọng kìm.
Thần tộc thấy không thể chống đỡ nổi thì một vị Thần Vương dẫn đầu nghiêm giọng quát: "Thần trận Diệt Tuyệt, mở!"
Trong tích tắc, dưới đất bùng lên lửa thần, trong phạm vi mười nghìn dặm, phóng thích ra khí tức khủng bố, đây là đại trận tuyệt thế mà Thần tộc đã thiết lập để đề phòng thành Đại Dã rơi vào tình thế mất kiểm soát. Một khi đại trận này được kích hoạt, đến Đạo Tổ cũng phải bỏ mạng, không ai sống sót rời khỏi được!
Thấy đại trận sắp mở, Ngô Bình giậm chân, một lượng lớn lực hỗn loạn truyền xuống đất, rót vào đại trận. Trung tâm của đại trận chính là lực trật tự, lực hỗn loạn này mà vào thì trận pháp lập tức bị vô hiệu.
Chớp mắt, lửa thần biến mất, đại trận lụi tàn, Thần Vương kia sững sờ, chuyện gì vậy, ai đã phá hoại đại trận?
Một canh giờ sau, trận chiến kết thúc, Ngô Bình cho người đếm đầu người, dọn dẹp chiến trường.
Sau trận đại chiến, thành Đại Dã dường như biến thành một đống đổ nát. Trận chiến này đã giết chết hơn sáu trăm nghìn quân địch, trong đó có năm vị Thần Vương, một trăm hai mươi bốn Đại Thần, năm mươi thần thuật sư, đồng thời thu hoạch được một lượng lớn trang bị.