Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Băng Nghiên nhìn sang Ngô Bình, Ngô Bình nghĩ dù sao thì cũng là đi chơi nên liền nói: “Vậy thì làm phiền ông chú rồi”.

Sau đó, hai người họ đi theo người đàn ông, họ đi được hơn một trăm mét thì ghé vào trong một quán rượu với phong cách cổ xưa, quán rượu đó không quá to, nhưng vào trong mới biết bên trong cực kỳ rộng.

Họ băng qua hai cái sân nhỏ, một vườn hoa thì đến một rừng trúc tím, trong rừng trúc có xây một lầu nhỏ, rất trang nhã.

Người đàn ông mời hai người họ lên lầu rồi dặn dò người làm chuẩn bị thức ăn.

Ngô Bình nhìn không gian xung quanh không tồi thì cười, hỏi: “Chỗ này không giống quán rượu nhỉ?”

Người đàn ông đứng dậy, cung kính hành lễ với Ngô Bình: “Hướng Chấn Minh ra mắt công tử”.

Đối phương đột nhiên hành lễ lớn khiến Ngô Bình rất bất ngờ, cậu vội nói: “Không dám nhận”.

Hướng Chấn Minh nghiêm túc nói: “Công tử, bắt đầu từ hôm nay, cậu chính là môn chủ Tiên Vương Môn”.

Hàn Băng Nghiên và Ngô Bình đều ngây ra, môn chủ?

Ngô Bình nói: “Ông chú đang đùa đấy sao? Chúng ta mới gặp nhau lần đầu, tôi cũng chưa từng nghe Tiên Vương Môn gì đó, chuyện này là thế nào?”

Hướng Chấn Minh nói: “Công tử, năm xưa lão môn chủ cũng chỉ nghe được ba câu kinh mà đã thành lập nên Tiên Vương Môn, cậu nghe hiểu được bảy tám câu thì nhất định thành tựu sau này còn hơn cả lão môn chủ”.

Ngô Bình ngây người, nghe xong ba câu kinh văn đã sáng lập lên Tiên Vương Môn? Phải biết rằng, số kinh văn mà cậu nhớ được tổng cộng là hơn ba trăm câu đó!

Cậu bình tĩnh lại nói: "Tôi và ông mới gặp, ông đã bảo tôi làm môn chủ gì đó, e rằng không thích hợp lắm".

"Thích hợp! Chỉ cần cậu bằng lòng, bây giờ cậu chính môn chủ Tiên Vương Môn!"

Chuyện quá đột nhiên, Ngô Bình chưa kịp chuẩn bị nên đương nhiên sẽ không tùy tiện đồng ý. Dù sao, cậu vẫn không biết Tiên Vương Môn là môn phái nào.

"Xin lỗi, giữa chúng ta vẫn còn thiếu sự hiểu biết về đối phương", cậu uyển chuyển nói.

Hướng Chấn Minh lập tức hiểu được Ngô Bình suy nghĩ gì, ông ta vội nói: "Thưa cậu, Tiên Vương Môn chúng tôi cũng rất có tiếng trong giới tu hành ở thế tục. Giờ trong môn phái có bảy tu sĩ Bí Cảnh, một tu sĩ Thần Thông Cảnh, bảy mươi lăm tu sĩ Luyện Khí Cảnh".

Ngô Bình hơi kinh ngạc, xem ra thực lực của Tiên Vương Môn cũng rất mạnh.

Hướng Chấn Minh tiếp tục nó: "Thưa cậu, Tiên Vương Môn cũng ở gần đây, không biết cậu có muốn dời bước đến đó ngồi chơi không?"

Ngô Bình ngó thời gian cũng không còn sớm bèn nói: "Lần khác đi. Tối tôi có hẹn rồi, cần phải giải quyết một chút rắc rối".

Ánh mắt Hướng Chấn Minh sáng lên: "Cậu gặp rắc rối à?"

Ngô Bình nhàn nhạt nói: "Không coi như rắc rối, tôi có thể xử lý được".

Hướng Chấn Minh nói: "Vậy được rồi, nếu cậu có cần thì có thể liên lạc với Tiên Vương Môn tôi bất cứ lúc nào", ông ta nói xong, hai tay bèn đưa ra một tấm danh thiếp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK