Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình rất tò mò hỏi: "Làm sao mà khống chế được?"

Mộ Dung Kiều cười nhìn anh, không lên tiếng.

Ngô Bình nhíu mày: "Tại sao không nói?"

Mộ Dung Kiều hỏi anh, "Mấy giờ rồi?"

Ngô Bình nói: "Ba giờ mười phút..."

Nói được nửa lời, anh chợt bàng hoàng, vì anh thấy thời gian trên đồng hồ đã trở thành ba giờ mười lăm. Chỉ trong nháy mắt mà đã năm phút trôi qua sao?

Anh kinh ngạc nhìn Mộ Dung Kiều, hỏi: "Đây là năng lực của cô sao?"

Mộ Dung Kiều gật đầu: "Đúng vậy, nhưng khả năng này hình như khá vô dụng".

Hai mắt Ngô Bình sáng lên, nói: "Còn khả năng thứ hai của cô?"

Mộ Dung Kiều đứng dậy đi vào trong sân, cô ấy đưa tay sờ một đóa hoa. Trong tích tắc, cành hoa nhanh chóng héo úa. Sau đó, cô ấy chạm vào một bông hoa đã héo khác. Vài giây sau, những bông hoa héo úa lại trở nên tươi tắn, đẹp đẽ mơn mởn, những chiếc lá trở lại màu xanh ngọc bích tươi đẹp.

Cô ấy nói: "Đây là khả năng thứ hai của tôi, chuyển dời năng lượng sống".

Ngô Bình: "Khả năng này của cô cũng có tác dụng đối với động vật sao?"

Mộ Dung Kiều gật đầu, "Ừ".

Ngô Bình hít sâu một hơi, nói: "Khả năng thứ ba của cô thì sao?"

Mộ Dung Kiều nói: "Khả năng thứ ba của tôi là dự đoán tương lai. Nhưng tôi chỉ có thể dự đoán những gì sẽ xảy ra trong vòng năm phút".

Nói xong, cô ấy nhìn bầu trời đêm phía trước bên trái và nói: "Trong mười giây nữa, một ngôi sao băng sẽ vụt qua".

Ngô Bình nhìn trời, thầm nhẩm tính.

Quả nhiên, khoảng mười giây sau, một ánh sáng vụt qua, đó là một ngôi sao băng.

Anh giơ ngón tay cái lên: "Hay quá!"

Mộ Dung Kiều nói: "Sau lần cuối cùng chết, tôi có năng lực tránh tai họa".

Ngô Bình rất có hứng thú: "Nghĩa là sao?"

Mộ Dung Kiều: "Ví dụ như khi nhìn thấy anh, tôi đã biết ở bên anh sẽ rất an toàn. Nhưng một khi rời xa anh tôi sẽ vô cùng nguy hiểm, rất nhanh sẽ rơi vào hiểm cảnh".

Ngô Bình nhìn cô ấy với ánh mắt kỳ lạ.

Cô ấy hỏi: "Sao anh lại nhìn tôi như thế?"

Ngô Bình: "Tôi nghĩ tôi đã biết cô là gì rồi".

Hai mắt Mộ Dung Kiều hai mắt sáng lên, cô ấy vội vàng hỏi: "Tôi là gì?"

Ngô Bình: "Cô chính là trích tiên!"

Mộ Dung Kiều tò mò hỏi: "Trích tiên là gì?"

Ngô Bình: "Cô vốn là tiên, nhưng vì một lý do nào đó mà bị giáng xuống phàm trần. Tuy nhiên, một số năng lực của cô vẫn được giữ lại, và sau mỗi lần chết, cô sẽ thức tỉnh một năng lực".

Mộ Dung Kiều gãi gãi đầu: "Tôi từ đâu tới? Là tiên nhân gì?"

Ngô Bình: "Tôi không biết cô từ đâu tới, nhưng cô hẳn là rất mạnh, ít nhất là cường giả cấp thiên tiên !"

Mộ Dung Kiều bĩu môi: "Nhưng dù trước kia

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK