Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình cười nói: "Ắt hẳn ba vị tiên đốc đều đã tham gia trận chiến với Thần tộc trước đó, các vị đều là dũng sĩ và công thần".

Nói xong, anh ra hiệu bảo ba người ngồi xuống, cho người dâng trà nước lên, sau đó anh nói chuyện với bọn họ với giọng điệu rất khách sáo.

Nói chuyện một hồi, anh cho ba vị tiên đốc lui xuống. Bọn họ vừa đi, Tư Không Vũ đã xuất hiện, nói: "Bệ hạ, ba người này không hề phục ngài, e là rất khó chỉ huy bọn họ".

Ngô Bình: "Không phục là chuyện bình thường, nếu bảo tôi đi làm thuộc hạ cho kẻ khác, tôi cũng không phục. Nhưng không sao cả, chẳng bao lâu nữa bọn họ sẽ chủ động phối hợp với tôi thôi".

Tư Không Vũ: "Bệ hạ có diệu kế gì ạ?"

Ngô Bình: "Bọn họ không phục chẳng qua là vì tôi vô danh, không có tư cách chỉ huy bọn họ. Thế thì tôi đánh vài trận thắng trước, khi họ thấy theo tôi có thể giành được quân công thì sẽ cầu xin tôi chỉ huy bọn họ đánh trận thôi".

Tư Không Vũ mỉm cười, nói: "Bệ hạ nói chí phải. Đối với một vị tướng quân thì việc không được đánh trận còn khó chịu hơn giết chết bọn họ nữa!"

Ngô Bình: "Nhưng để đánh thắng vài trận thì chúng ta phải có nền tảng mới được. Tư Không Vũ, bây giờ ông có thể chuẩn bị cho tôi bao nhiêu tinh binh và vũ khí tốt?"

Qua mấy năm phát triển, đế quốc Thiên Võ bây giờ binh hùng tướng mạnh, lại cộng thêm Ngô Bình cung cấp rất nhiều đan dược, tăng thêm được rất nhiều binh sĩ có sức chiến đấu mạnh mẽ.

Tư Không Vũ cười đáp: "Thưa bệ hạ, bây giờ đế quốc Thiên Võ ta đang có tám trăm năm mươi nghìn cường binh, sáu triệu chín trăm nghìn tinh binh, số lượng binh sĩ đang trong huấn luyện vượt quá chín mươi triệu, hơn nữa số lượng còn đang tăng nhanh".

Ông ta tiếp tục nói: "Trong cường binh có năm mươi nghìn cường binh cấp một, ba mươi bốn nghìn cường binh cấp hai, còn lại là cường binh cấp ba. Trong tinh binh thì có hai triệu sáu trăm nghìn tinh binh cấp một, hơn bốn triệu tinh binh cấp hai, còn lại là tinh binh cấp ba".

Ngô Bình cũng biết, thực lực của cường binh cấp một đa phần đều đạt đến cảnh giới Thần Tiên. Tinh binh cấp một thì cũng sở hữu thực lực Địa Tiên hậu kỳ. Sở hữu nhiều chiến sĩ mạnh mẽ thế này, có thể thấy được đế quốc Thiên Võ hùng mạnh như thế nào.

Anh rất hài lòng: "Không uổng công tôi đầu tư nhiều tài nguyên như vậy. Nhưng chỉ có binh sĩ không thì không được, còn phải tăng trang bị cho bọn họ nữa".

Tư Không Vũ: "Thời gian trước mới tăng thêm một đợt phi thuyền và chiến xa, nhưng tổng thể vẫn không đủ dùng".

Ngô Bình: "Không sao, ông cần gì thì cứ lên mạng Tiên mà mua, tiền bạc không thành vấn đề".

Tư Không Vũ: "Rõ! Bệ hạ, ngân khố của Đại Thương có khá nhiều đồ tốt, chỉ là thần không có cách nào mở được!"

Ngô Bình cũng nhớ lại cấm chế của ngân khố của Tiên quốc, anh nói: "Tôi có ấn tượng về cấm chế đó, chắc có thể phá giải được. Đi thôi, trẫm tới Ẩn đảo cùng ông một chuyến".

Lại tới Ẩn đảo một lần nữa, Ngô Bình nhớ tới Mị Lan, anh hỏi: "Mấy vương tộc lớn thế nào rồi, có chịu an phận không?"


Tư Không Vũ cười đáp: "Đế quốc Thiên Võ uy chấn thiên hạ, lại cộng thêm việc Hồng Hoang thống nhất, bên Long tộc cũng không còn liên lạc gì với bọn họ nữa rồi, chắc sợ chọc giận bệ hạ. Mấy vị vương cũng an phận hơn nhiều, thần nói gì bọn họ cũng làm theo, không dám tiền hậu bất nhất nữa".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK