Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Đạo Sinh âm thầm gật đầu, hắn biết nếu tu vi không đủ, thì không có cách nào chống đỡ được cơ thể cao năm trăm trượng, vị tiểu sư đệ này có tu vi rất thâm sâu!

Bên trong đại điện, có một thanh niên cao chừng ngàn trượng, mi mục thanh tú, đang ngồi xếp bằng câu cá ở bên hồ, trong hồ có một đám cá bơi lội tung tăng, nhưng lại không có một con nào cắn câu. Bên cạnh người thanh niên, có một cái bàn nhỏ, bên trên có ấm chén uống trà, một người tiên đồng đang pha trà cho người đó.

Thanh niên vừa thấy Ngô Bình đi vào, thì cười vẫy tay với anh, nói: “Nhóc con, lại đây ngồi”.

Giang Đạo Sinh thi lễ với người thanh niên: “Sư tôn, con đưa tiểu sư đến đây”.

Ngô Bình khom người lạy một lạy, rồi ngồi kế bên người thanh niên, sau đó tò mò đánh giá người kia. Người trẻ tuổi này chính là Nguyên Thủy Đạo Tôn sao?

Nguyên Thủy Đạo Tôn cũng đánh giá anh, sau đó đột nhiên ôm vai của anh, nói: “Chúng ta nhìn cũng trạc tuổi nhau, nên kết bái anh em mới đúng. Đồng nhi, ngươi đi chuẩn bị hương nến đi, ta muốn kết nghĩa kim lan với cậu ta”.

Ngô Bình ngơ ngác, không phải là nhận đồ đệ sao? Sao lại thành kết bái anh em với mình rồi?

Giang Đạo Sinh cười khổ, vội vàng nói: “Sư tôn à, con cũng đã gọi một tiếng tiểu sư đệ rồi, lão nhân gia người cũng đừng đổi đến đổi lui. Hơn nữa, đột nhiên người lại thêm một tiểu sư thúc cho các đệ tử, chuyện này cũng không thích hợp lắm đâu”.

Người thanh niên kia gãi mặt, nói: “Đúng là có hơi không thích hợp, mấy đứa cũng đã lớn tuổi rồi”.

Sau đó, người thanh niên kia nhìn về phía Ngô Bình, cười toe toét, nói: “Vậy cậu bái ta làm thầy?”

Ngô Bình đứng dậy, quỳ xuống bái: “Đệ tử Lý Huyền Bắc xin bái kiến sư tôn!”

Người thanh niên mỉm cười nhận ba bái của anh, nói: “Được, sau này cậu chính là đệ tử thứ bảy của ta. Đến đây, ngồi kế bên sư tôn, ta có chuyện muốn nói với cậu”.

Ngô Bình lại ngồi xuống, anh nhìn về phía hồ nước, phát hiện bên trong có mấy con cá vàng nhìn vô cùng đẹp, lập tức duỗi tay lấy một ít thức ăn ném xuống ao cá.

Ai biết được, tất cả đám cá trong ao đều trở nên điên cuồng, lao đến nuốt thức ăn, trong đó, có một con cá vàng và một con cá lam là ăn nhiều nhất, sau khi ăn gần xong, cả người bọn chúng sáng lên, gật đầu nhìn Ngô Bình bằng ánh mắt cảm kích.

Thấy cảnh tượng như vậy, Giang Đạo Sinh trợn to hai mắt, không nhịn được mà nhắc nhở Ngô Bình: “Tiểu sư đệ, số cá đó được làm từ thịt của sinh vật ở Hỗn Độn Giới, không nhỏ đâu. Cậu cho bọn nó nắm thức ăn này, ít nhất có thể tạo ra được mười mấy Yêu Vương đó”.

Dứt lời, một con cá vàng bỗng nhiên nhảy lên trên bờ, trên bờ lập tức xuất hiện một tòa tháp có cửa vàng cực lớn, thoát ra khí chất phi phàm, cao đến ngàn trượng.

Đuôi cá của con cá vàng đong đưa, lập tức bay thẳng lên vài chục trượng, nhẹ nhàng phóng qua cửa của tòa tháp. Sau khi phóng qua cửa tháp, trong nháy mắt, nó phát ra tiếng rồng ngâm, hóa thành một con kim long, dài mấy trăm trượng, bay xuống ở trước mặt Ngô Bình.

Ngay sau đó, cá đỏ cũng phóng qua cửa lớn, hóa thành một con hồng long. Một kim một hồng bay đến trước mặt Ngô Bình, cả hai con đều cuộn tròn, gục đầu xuống đất.

Nguyên Thủy Đạo Tôn hơi mỉm cười, nói: “Hai con cá này thành rồng trước, vậy con cứ đem theo bên người, làm tùy tùng đi”. Nói xong, duỗi tay ra, kim long và hồng long lần lượt biến hóa thành một thiếu niên hồng y và thiếu niên kim y.

Hai người thiếu niên quỳ trên đất: “Tạ Đạo Tôn điểm hóa, tạ chủ nhân ban cho đồ ăn!”

Ngô Bình gật đầu, cười nói: “Sư tôn, không nghĩ đến cá trong hồ nước cũng có thể hóa rồng”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK