Ngô Bình gật đầu: "Tất nhiên anh có thể”.
Doanh Hoàng thở dài: "Nhưng bây giờ ngay cả thân xác, ta cũng không còn nữa”.
Ngô Bình: "Thân xác của anh đã được chuyển hóa thành năng lượng, tất nhiên tôi cũng có thể biến năng lượng thành cơ thể anh. Cơ thể anh sau khi khôi phục, thậm chí còn mạnh hơn trước đây”.
Doanh Hoàng mừng rỡ: "Bệ hạ, người chịu giúp ta rồi sao?"
Ngô Bình: "Đương nhiên tôi sẽ không vô cớ giúp anh, anh phải thay tôi làm một số chuyện”.
Doanh Hoàng vội vàng nói: "Tất cả nghe theo sự sắp xếp của bệ hạ”.
Ngô Bình: "Tiếp theo, tôi sẽ giúp anh khôi phục lại cơ thể. Sau đó tôi sẽ kiểm soát Doanh Tông, tiếp đó khống chế Đông Hải tông và Tây Hải tông”.
"Còn anh thì không được xuất hiện với thân phận Đoàn Thuần, vứt bỏ tất cả những gì đã từng có. Coi như là đền bù, tôi sẽ giúp anh nâng cao tu vi, cho đến khi anh có thể báo thù cho cha anh”. Ngô Bình đưa ra phương án của mình.
Doanh Hoàng nói: "Ta đồng ý. Dù sao nếu như bệ hạ không giúp ta thì ta cũng chẳng là gì cả”.
Ngô Bình: "Bây giờ tôi muốn anh từ bỏ quyền kiểm soát cơ thể này, tất cả nghe theo sự phân phó của tôi”.
"Vâng”. Doanh Hoàng vô cùng phối hợp, lập tức đồng ý.
Ý chí của Doanh Hoàng tiến vào trạng thái hôn mê, không còn cản trở đến hành động của Ngô Bình.
Lúc này Ngô Bình sử dụng sức mạnh của sào huyệt tà ma, chuyển hóa ngược lại sức mạnh đã hấp thụ trước đó, định hình lại thân thể của Đoàn Thuần. Quá trình này khá chậm rãi, cần có thời gian mới có thể hoàn thành được.
Đến ngày thứ ba, Ngô Bình truyền lệnh, cho người đưa Lạc Mộng Trần, Shimizu, Sanamoba, Hoshi, Miyo của Bổn Đảo cùng vào cung.
Trong triều, Ngô Bình theo lệ muốn nó rõ chuyện sắc phong cho các đại thần nghe, ngoài dự đoán của Ngô Bình, anh vừa nói muốn sắc phong quý phi thì các đại thần lập tức nhảy ra phản đối.
“Bệ hạ! Theo quy tắc của Doanh Tôn, phi tần hoàng cung chỉ có thể chọn trong Doanh Tôn. Bên Doanh Tông đã chuẩn bị ba nghìn tú nữ cho hoàng thượng, nhất định sẽ có người hợp ý với bệ hạ”.
Chuyện này, thì lúc trước Doanh Hoàng đều không quan tâm, nhưng Ngô Bình lại rất không vui, anh đưa phụ nữ của mình đến cũng không được? Làm hoàng đế như vậy cũng chẳng có ý nghĩa gì.
“Ý trẫm đã quyết, các ngươi đừng nói nữa”. Anh lạnh lùng nói, bắt ép hạ chỉ sắc phong.
Các đại thần đều cảm thấy tâm trạng Ngô Bình không tốt lắm, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, cuối cùng cũng không còn phản đối, dù sao hai phi tử cũng không phải chuyện gì lớn.