Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình: “Là ông ta dẫn tôi nhập môn”.

Cổ Thanh Liên tin được bảy phần, cô ta vui mừng nói: “Em trai, nói vậy thì cậu chính là đệ tử chân truyền của Liên Sơn Tông thật sao?”

Ngô Bình: “Đương nhiên là thật rồi, chị, đừng nôn nóng, chúng ta tiếp tục ăn”.

Bốn người ăn cơm xong thì lái xe đến võ quán Liên Sơn. Hôm nay võ quán Liên Sơn đặc biệt náo nhiệt, vì hôm nay là này thi sát hạch, tất cả đệ tử bao gồm cả các diễn viên không thường có mặt cũng phải về lại võ quán vào ngày này, tiếp nhận sát hạch.

Lúc này Chu Kỳ Phu cũng có mặt, là lão quán chủ, mặc dù ông ta không quản lý mọi việc nhưng trong một số ngày quan trọng ông ta vẫn phải tham gia.

Chu Kỳ Phu nhìn thấy Ngô Bình đến thì cười nói: “Ngô Bình, cậu đến thật đúng lúc, cuộc sát hạch hôm nay giao cho cậu đấy”.

Ngô Bình ngây ra, nói: “Tiền bối, tôi không hiểu về sát hạch”.

Chu Kỳ Phu : “Thật ra rất đơn giản, cậu cảm thấy diễn viên nào thuận mắt, có tiềm lực thì cho người đó thông qua, còn cậu thấy diễn viên nào không vừa mắt, không có tiềm lực thì đừng cho qua thôi”.

Ngô Bình gãi đầu: “Vậy phải chăng quá tùy tiện?”

Chu Kỳ Phu: “Cậu là đệ tử chân truyền, cậu nói sao cũng được hết”.

Ngô Bình chỉ đành nói: “Thôi được”.

Sau đó, cậu giới thiệu Cổ Thanh Liên, Cổ Thanh Liên liền tiến về trước hành lễ, cung kính nói: “Cổ Thanh Liên ra mắt tiền bối Chu ạ”.

Chu Kỳ Phu “ừ” một tiếng rồi nói: “Nghe nói nhà họ Cổ các cô là gia tộc lớn ở tỉnh”.

Lúc họ đang nói chuyện với nhau thì một thanh niên vạm vỡ cao hai mét bước đến, mỗi bước chân của anh ta đều khiến mặt đất rung chuyển nhè nhẹ.

Anh ta lớn tiếng hỏi: “Sát hạch vẫn chưa bắt đầu sao? Tôi vẫn còn chuyện gấp phải đi xử lý, không có thời gian lãng phí ở đây đâu”.

Nhìn thấy người này, các học viên đều lộ ra vẻ sợ hãi, chủ động nhường đường ra cho người đó. Người đàn ông lực lưỡng đi thẳng đến trước mặt một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, người này là “Đại sư huynh” của võ quán Liên Sơn. Đại sư huynh, tức là học viên có thực lực và tư cách đạo đức rất tốt, có uy tín cao trong các học viên và phải được lão chủ quán công nhận.

Đại sư huynh này tên là Trương Thần, năm nay ba mươi mốt tuổi, anh ta gia nhập vào võ quán năm mười tuổi, luôn miệt mài tu hành, từng bước đều để lại dấu ấn, bây giờ anh ta đã là cường giả Bí Cảnh tầng ba.

Song người đàn ông cao lớn tên là Tần Cự Phong, anh ta đã gia nhập võ quán vào tám năm trước. Người này vô cùng tài giỏi, sức mạnh vô địch, chỉ mới học được ba năm mà thực lực của anh ta gần như không thua kém gì Trương Thần. Sau đó anh ta cảm thấy võ quán không còn gì có thể dạy cho mình nữa bèn rời khỏi võ quán Liên Sơn, đến phủ Đông Vương tìm kiếm cơ hội khác, anh ta được Đông Vương đánh giá cao, trở thành một người tài giỏi dưới trướng của Đông Vương.

Mấy năm nay Tần Cự Phong rất ít khi về lại võ quán, trừ khi có những sự kiện trọng đại như kiểm tra đánh giá, anh ta mới xuất hiện một lần. Nhưng mỗi lần về, anh ta đều tỏ ra rất coi thường đại sư huynh Trương Thần này, thậm chí còn nghĩ thực lực của chủ võ quán cũng chỉ có vậy thôi, cho nên anh ta thường nói chuyện không được lịch sự với võ quán.

Chuyện này thường xảy ra ở các võ quán, khi thực lực của vài người đã đủ mạnh thì thường sẽ như thế.

Trương Thần sầm mặt nói: “Tần Cự Phong, lão chủ quán còn ở đây, anh còn không đến chào hỏi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK