Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Huyền Lực Thần Vương cứ thản nhiên ngồi xuống trước mặt Ngô Bình rồi nói: “Nghe nói nước Đông Hải đột nhiên lui binh, Thần Vương ta đây không hiểu cho lắm”.

Thanh Linh Đào nói: “Binh lính của Đông Hải tôi không thể thích ứng được với đất liền, tất nhiên không thể nào thâm nhập sâu được”.

“Bốp!”

Huyền Lực Thần Vương vỗ xuống bàn một phát: “Quốc Chủ Đông Hải! Chống lại Thần tộc ta, ngươi không sợ Thần Vương ta giết chết ngươi rồi lập vua mới hay sao?”

Thanh Linh Đào nói thế nào cũng là Quốc Vương của Đông Hải, ông ta lạnh lùng cười một tiếng: “Huyền Lực Thần Vương, Thánh Nhân ở đây, chớ có làm càn!”

Huyền Lực Thần Vương liếc xéo Ngô Bình: “Thánh Nhân? Xì! Thần Vương ta năm đó đã giết không chỉ một tên Thánh Nhân!”

Ngô Bình nói với ánh mắt sắc bén: “Bổn Thánh cũng từng giết Thần Vương!”

Huyền Lực Thần Vương cười với vẻ lạnh lùng: “Thật sao? Có dám đánh một trận với Thần Vương ta không?”

Ngô Bình: “Có gì mà không dám?”

Huyền Lực Thần Vương: “Được! Nếu như ngươi có gan thì đi theo ta!”

Dứt lời, hai người lần lượt bay ra khỏi hoàng cung, xuyên qua mặt nước, bay lên trời cao.

Hai người càng bay càng cao, dần dần cả đại lục Côn Luân đều biến thành kích thước cỡ lòng bàn tay. Huyền Lực Thần Vương đứng trên không, cười với vẻ quái dị: “Biết vì sao Thần Vương ta tới đây không?”

Ngô Bình: “Ngươi muốn chết ở trên không?”

Sắc mặt Huyền Lực Thần Vương tối sầm lại: “Ở đây có Thiên Đạo hoàn chỉnh. Đám sinh vật ở Khuyên giới các ngươi căn bản không thể nào là đối thủ của Thần Vương ta ở đây!”

Dứt lời, xung quanh đột nhiên xuất hiện một lớp màng màu tím, cô lập không gian chỗ hai người họ. Tiếp theo đó, Ngô Bình cảm thấy trật tự Thiên Đạo xung quanh đã được khôi phục hoàn toàn.

Anh vươn vai rồi nói: “Thật thoải mái, Thiên Đạo hoàn chỉnh vẫn là tốt nhất”.

Nụ cười đắc ý trên mặt Huyền Lực Thần Vương dần biến mất, gã ta ngạc nhiên kêu lên một tiếng: “Ngươi không sợ?”

Ngô Bình hỏi lại: “Tại sao ta phải sợ?”

Huyền Lực Thần Vương hét lớn rồi đánh một quyền về phía Ngô Bình. Huyền Lực Thần Vương giỏi về kỹ năng sử dụng sức mạnh, đã lĩnh hội được ý nghĩa sâu xa của sức mạnh, vì vậy mỗi một chiêu thức của gã đều ẩn chứa lực hủy diệt cực khủng bố.

“Ầm!”

Ngô Bình thoát được một quyền của đối phương, trở tay đánh một trưởng vào trúng ngực của Huyền Lực Thần Vương, Huyền Lực Thần Vương kêu lên một tiếng đau đớn, lồng ngực lún vào trong nháy mắt, miệng phun ra máu xanh.

“Cái gì!”. Gã ta cực kỳ sợ hãi.

“Phù”

Ngô Bình lại đánh một quyền trúng vào gáy gã ta. Huyền Lực Thần Vương choáng váng đầu óc, đầu bị đánh đến mức hiện ra quyền ấn cực rõ.

“Ầm ầm ầm”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK