Tài khoản “Lư viên ngoại” trả lời: “Có vẻ anh bạn vừa mới vào giới nhỉ. Đám chúng tôi đã kiếm đủ tiền từ lâu rồi, hiện giờ đang theo đuổi thứ gọi là trường sinh bất lão, thân thể khỏe mạnh. Nhờ có Thần Huy mà chúng tôi có thể đạt được phần nào mục tiêu này. Bởi vậy so với người bình thường, chúng tôi có cuộc sống đầy đủ hơn, dài lâu hơn, tự xưng là quý tộc cũng chẳng quá đáng”.
Ngô Bình: “Ra vậy. Thế mọi người có con đường nào để mua thuốc à?”
Nhắc đến đan dược, rất nhiều người liền hăng hái hơn. Có người nói: “Nhờ bạn mình mà tôi quen biết một thành viên của Hắc Thiên Giáo, anh ta bảo có thể mua giúp tôi Trường Sinh Tán”.
Một người khác nói: “Tôi cũng khá may mắn quen được một người bạn thuộc Vạn Thọ Điện, có thể mua được ‘Vạn Thọ Đan’”.
“Nghe bảo tác dụng của Vạn Thọ Đan kém hơn Trường Sinh Tán, còn nhiều tác dụng phụ hơn nữa. Với cả, Vạn Thọ Điện đưa ra giá quá cao, bởi vậy đa phần người tôi quen đều dùng Trường Sinh Tán”.
“Có điều Trường Sinh Tán khó mua lắm, giá cũng bị đẩy lên rõ cao, mọi người đều từ bỏ mà chọn thứ khác, chỉ đành quay sang mua Vạn Thọ Đan thôi”.
Ngô Bình nghe thấy vậy liền sững ra, Vạn Thọ Đan là thứ quái gì thế?
Anh hỏi: “Giá của Vạn Thọ Đan là bao nhiêu?”
Có người trả lời: “Mỗi viên năm tỉ”.
Ngô Bình: “Mọi người có biết lai lịch của Vạn Thọ Điện kia thế nào không?”
“Ha ha, đến cả Vạn Thọ Điện mà cậu cũng không biết à? Vạn Thọ Điện do luyện đan sư của hoàng thất triều Nguyên – Tăng Ất Mộc lập ra, nghe nói trong đó có đến mấy thế hệ luyện đan sư mạnh nhất vương triều”.
Thấy có người nhắc tới triều Nguyên, Ngô Bình liền nói: “Nếu đã có Vạn Thọ Đan của Tăng Ất Mộc, vì sao hoàng đế triều Nguyên lại đoản mệnh như vậy?”
Có người nhắn: “Xem ra cậu bạn chẳng hiểu gì về lịch sử thực tế rồi. Hoàng đế của nhân gian không thể nào được uống đan dược chân chính. Giới tu luyện thời đó cũng vô cùng bài xích hoàng quyền, cũng chẳng trông mong vị hoàng đế nào đó sống quá lâu cả. Thế nên tuổi thọ của hoàng đế còn ít hơn người bình thường, tất cả đều do luyện đan sư động tay động chân trong đan dược mà ra”.
Ngô Bình vẫn nhớ có không ít đế vương đều chết vì uống đan dược, xem ra mọi người đều không hề ưa thích gì hoàng đế cả.
Trò chuyện thêm một lúc, anh phát hiện Vạn Thọ Điện đang bán hệ thống rất nhiều loại đan dược, tạo thành ảnh hưởng đến việc buôn bán Trường Sinh Tán tại Viêm Long.
Thế nên anh đã mở web ra muốn tìm Vạn Thọ Đan, chỉ một lát đã có người treo thưởng. Lúc này anh mới biết được Vạn Thọ Đan không chỉ có một loại, năm tỉ chỉ có thể mua được Vạn Thọ Đan bậc ba, còn loại Vạn Thọ Đan bậc một tốt nhất có giá hai mươi tỉ một viên”.
Ngô Bình muốn hiểu rõ hiệu quả của Vạn Thọ Đan nên thông qua diễn đàn mua ba loại Vạn Thọ Đan, tổng cộng tiêu tốn ba tỷ năm trăm triệu. Đan dược do người chuyên trách mang tới khách sạn mà anh chỉ định, anh nhờ Hoa Giải Ngữ phái một người đi lấy đan dược.
Lúc này chắc hẳn Chu Thanh Nghiên đã xuống máy bay rồi, anh đích thân đi đón. Anh đến sân bay chưa được bao lâu, Chu Thanh Nghiên dẫn theo trợ lý xuất hiện trong tầm mắt.
Chu Thanh Nghiên nhìn thấy Ngô Bình ngay lập tức, cô ấy hào hứng vẫy tay, rảo bước tới.
“Thanh Nghiên, chuyến này vất vả cho em rồi”, anh nói.
Hai tay Chu Thanh Nghiên ôm lấy thân hình to lớn của anh, gương mặt yêu kiều tì lên lồng ngực anh, nũng nịu nói: “Suốt dọc đường mệt gần chết đi được, tìm chỗ nào nghỉ ngơi đã”.
Ngô Bình gật đầu, anh đón Chu Thanh Nghiên và trợ lý tới khách sạn Đường Hoàng, trợ lý một mình sống ở một biệt thự, Chu Thanh Nghiên sống ở biệt thự khác.